Con Đường Vận Mệnh

Chương 67: Vận may mỉm cười




Một vạn rưởi quân Hà Thác bất ngờ đột kích Biên Quan trấn,thủ quân Biên Quan trấn trong nhất thời bị rối loạn. do bố trí quân trại cách xa nhau, để tránh bị đột kích đốt trại, nên hiện tại lại gây khó khăn trong việc tập kết quân sĩ tiến hành phòng thủ.
Chưa đầy nửa giờ Hà Thác đã đánh lên tới lưng chừng núi, lửa cháy ngất trời, khói cao đến tận trời cao.
Thế nhưng Hà Thác lại không tiến công thêm được nửa. 1 vạn 5 quân đang thường trược chiến đấu đã tập kết, phối hợp cùng 2 vạn 5 quân sĩ nghỉ ngơi một mực chỉnh đốn đội hình bắt đầu phải công Hà Thác ngay tại lưng chừng núi. Thế nhưng quân thủ sơn hiện tại đã tổn thương không ít, lều trại, kho lương, công sự triệt để cháy gần 1/3.
Thống lĩnh thủ sơn là phó quân đoàn Lê Quân, cùng Nguyễn Gia Khánh, một từ trên đỉnh núi đánh xuống, hai từ sườn trái đánh sang. Tạo thế gọm kìm, kẹp chặt Hà Thác.
Trận đánh ngày càng trở nên đẫm máu, tiếng thét vang vọn cả trời đất.
………………………………………………………………………………………………… 
Quay lại Hình Long, sau khi truy đuổi một quảng đường khá dài, mà vẫn chưa chạm được một cái gót chân của địch nhân, trong lòng hắn liền cảm giác bất an. Đúng tuy hắn tham tài, thế nhưng cũng rất là đa nghi, và một cái đầu đầy sạn. nếu không có những thứ này thì với bản tính tham lam của hắn đã sớm bị ăn sạch sẽ trong cái gia tộc đẫm máu của mình rồi.
Hắn càng tham, thì hắn càng mưu mô càng đa nghi. Quan sát một chút hắn đã tìm ra điểm mấu chốt, chắc chắn đám Hoàng Cân kia sẽ phục kích bọn hắn tại một điểm nào đó gần đây.
Hiện tại hắn đã đi đươc khoảng 13 dặm tương đương là đi vào phạm vi thế lực Vô Biên Thành, nơi này cách quân quanh Hà Thác chỉ có 20 dặm, nếu hắn bị phục kích nơi đây rất có thể ngay lập tức toàn quân bị diệt.
Nghĩ tới đây, trong tâm linh hắn dường như có ai đó mách bảo, “cẩn thận mai phục” cảm giác sống lưng cứ ớn lạnh giống như có tấn băng ở sau lưng hắn. hắn liền quát lớn
“ tất cả dừng lại! tập kết đội hình chuẩn bị nghênh địch”
Bỗn chốc một đoàn quân dài như rắn bỗng nhiên dừng lại, một số tướng lãnh người chơi lộ ra sự ngơ ngác, bọn họ đang truy kích mà, làm sao có chuyện lạ bị phục kích.
Thế nhưng quân lệnh như sơn 1 vạn quân tập kết lại kết trận phòng thủ.
Cách đó không xa Sái Bình cũng đã nhừng bỏ chạy mà cũng tập kết đội hình. Nói chính xác hơn đây chính là trận địa phục kích quân truy đuổi. chỉ còn hơn 1 dặm là bọn truy kích kia sẽ lọt vào trận địa của mình. 
Trong lòng Sai Bình nổi lên một nỗi tiếc hận. nhưng hắn cũng đã hoàn thành 75% nhiệm vụ là dẫn dụ chủ tướng quân địch ra khỏi daonh, tạo điều kiện cho Hà Thác tập kích Biên Quan sơn.
Trong lùm cây Kỷ Trung cũng tức giận đến ngứa răng khi thấy con mồi đến trước miệng rồi mà vẫn còn chạy thoát.
Hắn ngay lập tức phát lệnh cho quân sĩ đốt lửa phát tín hiệu có Hà Thác. Bọn hắn bên đây sẽ bắt đầu câu giờ cho chủ tướng của mình. Hắn không tin 1 vạn đấu với 1 vạn lại không câu hết thời gian của bọn chúng.
Ngay lập tức Kỷ Trung phát lệnh tấn công, 5000 quân Sài Bình lại một lần nữa xông lên, giao chiến với Hình Long quân chủ lực. tiếp theo đó là 5000 quân cũa Kỷ Trung củng đánh áp sát vào.
Giửa rừng hoang một trận chém giết đẩm máu lại diển ra. Tưởng chừng quân của Hình Long sẽ nhanh chóng bị tiêu diệt, thế nhưng sự thật lại khác.
1 vạn quân hắn mang theo chính là thân binh của hắn, trang bị phải nói là tốt nhất. 98% trang bị đều là lam trang, số ít còn lại là lục trang. Với trang bị cực tốt thế ngày thì so với quân khăn vàng toàn bạch trang sao có thể chống lại.
Một đấu 3, quân khăn vàng nhanh chóng đại bại tướng lĩnh Sài Bình cũng bị vây giữa loạn binh, nhân cơ hội này với một kẻ tham tài như Hình Long sao có thề bỏ qua. Hắn ngay lập tức dồn binh lực đánh về phía Sài Bình. 
“ trang bị hoàng kim sẽ là của ta! Giết! Giết tên võ tướng kia cho ta, ai giết được trọng thường 100 triệu,Giết sạch hết cho ta!” Hắn gầm lên, cực kỳ hung hăng máu chó.
Chưa đầy 1 giờ sau, quân khăn vàng đại bại Sài Bình bỏ mình Kỷ Trung củng 4000 tàn quân còn lại bỏ chạy như chó nhà có tang, không một tăm hơi.
Ngay lúc này trên tay Hình Long là một cây Phủ Kích trang bị Hoàng Kim. Hắn thích chí sờ soạn không ngừng. 
Thế nhưng niềm vui lại chưa đến bao lâu thì sắc mặt hắn lại biến săc, phía tây có một cột lửa đang phát sáng giửa trời đên, phía đông đó chính là Biên Quan sơn, chính là quân trại của hắn.
Cảm giác như trong đầu có ngàn vạn cây búa đang gõ, hắn liền thất sắc. hiện tại hắn đã nhận ra, mục đích chính của quân khăn vàng không phải là phục kích hắn mà là tập kích quân daonh của hắn.
Hiện tại trong quân doanh còn tới 4 vạn quân cùng 1000 bội quân lương. Nếu trại bị cướp thì chiến lợi phẩm hôm này bủ không được mất.
Thất sắc hắn liền la lớn “ để lại 100 quân thu dọn chiến trường, số còn lại theo ta cấp tốc lui về Biên Quan sơn” hắn gầm thét.
…………………………………………………………………………………………………………..
Hà Thác thất thủ, không ngừng bị đánh lui về chân núi, thế quân thủ sơn ngày càng lúc càng hung hăn, còn quân hắn ngày càng bại lui, hơn nữa 1 vạn 5 quân của hắn cũng đã thiệt hại một phần ba.
Mà mục đích đánh lên đỉnh núi cũng coi như hoàn toàn phế bỏ. nhưng cũng may, hắn cũng đã đốt phá 1/3 doanh trại địch nhân rồi, rút lui cũng có lời, thế nhưng trong lòng hắn cũng có chút hối tiếc, thế nhưng quân cục cũng đã định, nêu cố chống cực thiệt hại ngày sẽ càng nhiều. 
Nghĩ thế hắn liền ra lệnh rút lui. Đề bảo đảm quân số. 
Tiếng chiêng thu trận vang lên, 1 vạn quân còn lại nhanh chóng rút lui. Lúc này quân thủ sơn mới an toàn mà thở phào một tiếng nhẹ nhỏm, nhanh chóng cho người đi cứu hỏa cũng như là chữa thương.
Quả thật, Hình Long lần này thật sự là may mắn, nếu lần nay hắn mang theo toàn quân thường trực xuất kích Sài Bình thì chỉ có một kết quả duy nhất chờ đợi hắn chính là quân daonh hoàn toàn bị tiêu diệt. 
Thế nhưng chính sự bố trí của hắn làm nên chiên thắng ngày hôm nay. 1 vạn 5 quân luôn trạng thái chiến đấu, đã giúp cho quân doanh chống cự một thời gian khá dài đề cho số quân nghĩ ngơi kia chuẩn bị công tác chiến đấu.

Tuy thiệt hại khá là lớn, nhưng phần quan trọng nhất chẳng hề bị ảnh hưởng, chính vì vậy có thể nói lần này phòng thủ Biên Quan Sơn là chiến thắng, tuy có chút thảm, thế nhưng lợi nhuận lần này là cực cao.
Chưa tính Hình Long tiêu diệt 6000 quân khăn vàng cùng một võ tướng thu được một cái thăng tướng lệnh cùng một bộ trang bị của Sài Bình, tính tổng lợi nhuận lần này nếu qui ra tiền mặt thì ít nhất cũng 4 tỷ đolla.
Một mực chạy vội về Biên Quan sơn, lòng Hình Long như lửa đốt, nhưng khi hắn đi vào biên Quan sơn sơn thì mọi thứ đã ổn thỏa, chỉ còn một số đám cháy lớn chưa được dập tắc, đồng thới quân y đang cứu chữa quân sĩ. Thiệt hại cũng chưa tới 4000 quân, điều này khiến hắn thở phào nhẹ nhõm.
Trở lại trướng bồng chỉ huy, Lê Quân cùng Nguyễn Gia Khánh báo cáo lại tình hình khi hắn xuất quân, trong lòng hắn viên đá treo lơ lững cũng đã buôn xuống.
Lần này hắn thật sự là đại phát. Hắn ngay lập tức ra lệnh cho tam quân nghĩ ngơi, sáng ngày mai tổng tấn công cánh cửa phía đông tiến về Vô Biên thành.
Sáng hôm sau đại quân Đại Việt công hội lần nữa tập kết, sau trận chiến đêm qua hắn tổn thất 7000 quân, hiện tại chỉ còn 4 vạn 3 quân.
Đại quân chia làm 3 cánh.
Tả quân do phó thống lãnh Lê Quân chỉ huy 7000 thân binh của mình đá vào sườn bên trái đại quân Hà Thác.
Hữu quân co phó thống lãnh Nguyễn Gia Khánh chỉ huy 1 vạn quân đánh sườn bên phải.
Trung quân Hình Long dẫn đội với 2 vạn 6 quân trực diện đánh với Hà Thác.
Khí thế như vũ bão, đại quân đi đến đâu càng quét tới đó, chưa đến nửa ngày 3 cánh quân đã áp sát quân doanh Hà Thác.
Hiện tại Hà Thác chỉ còn 1 vạn 1 quân đang co cụm bên trong quân doanh. Lần nảy hắn đã tính sai, thực lực địch nhân vô cùng mạnh mẽ, tuy sách lược rất tốt, thế nhưng tướng lãnh của hắn lại bất tài.
Phía bên ngoài địch nhân không ngừng hô to gọi nhỏ đòi chém đòi giết, chửi cha mắng mẹ hắn. thế nhưng hắn vẫn quyết tâm cố thù không ra, bởi vì trong đầu hắn lại có một âm mưu khác. Còn điên cuồng hơn cả trận tối ngày hôm qua.
………………………………………………………………………………………………………………
Nhận được tin báo từ phía Hình Long, phía Hùng Vũ cũng có chút rục rịt, không phải là Hùng Vũ mà là người của mấy cái công hội kia, bọn chúng lại rục rịt bày thế trận, muốn đánh trận tuyến phía bắc. mỗi ngày quân hăn trú tại đây tốn không biết bao nhiêu là tư nguyên.
Một ngày một binh sĩ phải tiêu tốn 2 phần lương thực gấp đôi một thường dân, mà giá lương thực hiện tại cũng đã lên tới 26 đồng một đơn vị rồi.
Nếu với 1000 quân thì mỗi này phải tiêu tốn ít nhất 2000 dơn vị lương thực, với giá cả hiện nay tiêu tốn tới 52.000 tiền đồng tương đương với 52 ngàn đôlla, một con số thật là khủng bố. cho dù là đại gia cũng biến sắc.
Còn bên Đặng Lâm cùng Hoàng Kỳ Phương dường như vẫn án binh bất động, không có một chút ý tứ nào khai chiến, thế nhưng ai biết được trong lòng Đặng Lâm lòng như lửa đốt, còn chưa tới 10 ngày nói đúng hơn là 8 ngày 13 giờ nữa là nhiệm vụ hắn kết thúc thời hạn, hắn không nóng sao cho được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.