Con Đường Vận Mệnh

Chương 142: Thụy Miên ra tay




Đông Nam đảo lúc này đã một bãi chiến trường, tuy vừa mới hừng đông, thế nhưng thế công liên quân không ngừng mãnh công.
Lưu Chí Bình thiếu chủ Lưu gia sau một đêm đã có thể thi triển kỹ năng [ Cường Kích]. Tuy vậy đệ đạt hiệu quả cao nhất cho quân sĩ, thế nên quân Đại Hán công hội sẽ công lượt hai, lượt đầu sẽ do Hoa Hạ Công hội và Đại Hán công hội.
Tuy phân chia rõ ràng nhiệm vụ, thế nhưng tổn thất binh lực khiến cho lòng các gia chủ nhỏ máu không thôi.
Tính tời tình thế hiện tại thì Tôn Trạch Đông và Ngô Trung Quế là hai người bị ăn quả đắng, thực lực tổn thất không thể dùng con số để đếm, nên hai cái công hội này vô cùng dè chừng. chỉ có Đại Hán công hội Lưu gia và Hoa Hạ công hội Tưởng gia là ra sức cực kỳ nhiệt tình.
Đặc biệt là Lưu gia, Lưu Chí Bình đã nhìn thất bên trong thành lũy Đông Nam có một võ tướng có kỹ năng không kém gì hắn, hoặc là có thể cao cấp hơn hắn. chính vì nguyên nhân đó hắn bắt buộc phải giết tên võ tương kia chiếm lấy kỹ năng của hắn.
Lưu Gia, Tưởng gia là hai gia tộc từ lâu đã có thâm ý với nhau, thế nên hai người quyết chia nhau khối thịt mỡ này.
Vì thế bọn bọ cũng như là bỏ gân nữa vốn liếng chơi lớn một lần, chỉ cần chiếm được cái kỹ năng có là chắn màu trắng kia, thì coi như hy sinh toàn bộ quân lính tại nơi này cũng đáng.
Lại một lần nữa chiến thuyền cập bến, lần này bọn chúng dùng chiến lược biển người, không ngại mưa tên bão lửa đạp lên xác đồng đội mà tiến tới.
Lúc này thủ thành Vu Thiếc quả thật khổ không chịu nổi, toàn thành chỉ cón hơn 3000 quân có thể chiến đấu, hơn nữa sức cùng lực kiệt, không có khả năng chiến đấu trong trời gian dài. Ngoài ra các nhu yếu vật liệu thủ thành cũng không còn bao nhiêu.
Miệng lưỡi Vu Thiếc trở nên đắng chát, hắn chăm chú nhìn về Thụy Miên cùng Ô Mộc, hắn cho tới giời cũng không biết bên trong hồ lô hai tên này có bán cái gì, vẫn luôn ra vẽ thần thần bí bí.
Hai tên dỡ hơi này luôn vỗ ngực tự tin la sẽ bảo vệ tốt thành trì, thế nhưng tới lúc này hai tên này vẫn chưa làm được gì ra trò.
Thụy Miên với một bộ phục sức trên người màu thâm tím, khí tứ trên người hắn quỷ dị không kém Vu Độc sĩ thuật sĩ cấp 4.
Ngoài ra Ô Mộc toàn thân làm màu lma trang bị Lãng Sách thuật sĩ cấp 4. Có thể nói ngoài Vu Thiếc ra thì hai tên hâm này có địa vị cao nhất tài tòa thành này.
Độc Sĩ Thụy Miên nhìn một đám ô hợp đang không ngừng vây công Đông Nam thành mà khóe miệng khẽ nhếc lên một nụ cười đắc ý.
“ ha ha ha ha Các ngươi xem kỹ năng mới của bổn tọa”
Hắn gầm nhẹ trên tay xuất hiện một quả cầu thâm tím, khi tức trên quả cầu có chút rơn người
[ Thi Độc ] tấn công đơn, gây cho mục tiêu choáng, đồng thời kịch độc lây nhiễm. nếu mục tiêu bị chết.
Đây là kỹ năng sau khi Thụy Miên chuyển chức thuật sĩ học được. đây chính là điều làm cho hắn trở nên rất là hắc khí.
Mục tiêu của Thụy Miên chính là một tên bộ binh đang cố gắng lên lên tường thành. Sau khi tên này bị trúng thi độc, ngay lập tức toàn thân trở nên cứng đờ, ngã từ trên thang xuống, chết giống như những người đồng đội của hắn vậy.
Thế nhưng một khắc sau, sau khi máu của hắn chảy ra ngoài thân thể, thì một cổ hắc khí màu thâm tím không ngừng theo dòng máu mà lan tràn ra xung quanh.
Sau khi kịch độc hòa tan cùng máu, dòng máu đỏ tươi cũng biến thành màu thâm tím. Ngay sau đó là thi thể bắt đầu thôi rửa thành một vũng máu đen, vùng máu này không ngừng lan tràn, nơi nào có máu nơi đó có kịch độc.
Chỉ cần dính phải một tia kịch độc cũng đủ chết người, chỉ cần hít một hơi nhỏ cũng đủ làm cho tên đó lục phủ ngũ tạng thối rữa.
Bất chợt dưới chân thành Đông Nam xuất hiện một quần vụ màu thâm tím quỷ di. Không phân biệt hắn thuộc loại binh chủng gì, cấp bậc như thế nào, trang bị ra sao, chỉ cần dính phải thì cái chết chính là cái đích cuối cùng.
Ngay lập tức trên tường thành quân sĩ đã dừng phản công, mà dùng dứng lại xung quanh những đống lửa lớn, hơn nữa đám này còn móc từ trong ngực ra một tấm vải nhỏ, rồi tè lên trên đó, sau đó lại trùm lên mũi.
Một số tên không tè được thì chia nhau mớ nước tiểu ít ỏi.
“ con bà nói! Thật là thối nước tiểu này là của thằng nào! Ông mà biết! ông thiến nó!” Vu Thiếc sau khi bị một tấm vải bịt lên mũi thì lập tức mắng ầm lên. Thế nhưng hắn lại không có mang tấm vải xuống.
Đứng kế bên Ô Mộc cười hăng hắc cực kỳ khoái chí.
Đây chính là cách hóa giải Thi Độc của Thụy Miên. Dùng lửa để xua tai mây vụ, dùng nước tiểu để lọc không khí, tuy có tác dụng phụ thế nhưng thật là hiệu quả.
Trong lúc Thi Độc đang hoành hành phía dưới, thì phía trên tường thành lúc này đang nghĩ ngơi dưỡng sức.
Còn Thụy Miên thì không ngừng chạy lugn tung khắp nơi [Thi Độc ] khiến cho 4 phía Đông Nam thành một nơi chướng khí mù mịt.
Lúc này tại trung tâm chỉ huy tứ đại gia chủ đang cau mày nhìn cái đám mây vụ kia không ngừng nuốc chửng sinh quân lình của hắn. lòng đau như cắt đặc biệt là Tưởng Thị gia tộc là Lưu thị gia tộc.
“ cái thứ quỷ gì vậy?” Lưu Kim Tinh tức giận.
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
“ hẳn là độc vụ! thật không ngời đám người này lại có Thuật Sĩ. xem ra chúng ta đã quá khinh thường bọn chúng rồi!” Ngô Trung Quế có chút đau đầu mà phân tích.
“ chẳng lẻ lại rút quân?” Tôn Trạch Bình có một chút ý định thoái chí.
“ tiêu hao lúc này thật là quá lớn.! nếu không tìm ra được đối sách, hẳn là phải rút quân.” Ngô Trung Quế âm thầm lắc đầu nói ra.
“ báo! Đại nhân! tiền quân Ngô Anh Tài tướng quân đã tìm ra cách giải quyết.” ngay lập tức chạy vào một tên truyền tin báo cáo tin tức.
“ tốt! tốt! tốt! tốt!” ngay lập tức bốn người không hẹn nhau mà cùng phát một câu.
Ngay lập tức Ngô Anh Tài bước vào soái danh. Lần đầu tiên hắn đối diện với 4 người đĩnh cao của Trung Hoa,nên trong lòng có chút hoảng sợ, thế nhưng trong lòng lại nỗi lên một cảm giác thư sướng, vì hắn biết sau này hắn sẽ được các vị ở đây trọng dụng.
“ Gia chủ! Các vị đại Nhân!” hắn cung kinh chào hỏi.
“ mau nói cách giải quyết của ngươi!” Lưu Kim Tinh không nhịn được mà hỏi gấp.
“ tiểu nhân có nghiên cứu một ít về độc vật độc được. dưới trướng tiểu nhân có một tên thuật sĩ có kỹ năng thiên về độc tố, nên tiểu nhân cũng biết một số cách để trị loại độc kia.”
Có hai cách để giả quyết, thứ nhất là dùng lửa để thiêu độc, khí độc dùng lữa là hiệu quả nhất.
Thứ hai là dùng nước tiểu làm bộ lọc khí đơn giản, khiến cho độc tố không thể thâm nhập vào đường hô hấp, ngoài ra cái thứ máu đen kia chính là nguyên nhân chính, chỉ cần không động phải, hặc dùng lửa thiêu rụi, hẳn là khắc chế được địch nhân.
“ ngươi nắm chắc được mấy phần!” Tôn Trạch Bình hỏi.
“ 8 thành! Độc mà đối phương sử dụng là trung cấp độc dược, uy lực sẽ giảm dần theo thời gian, chỉ cần nắm bắt đúng thời cơ phản kích, chúng ta sẽ thành công “ Ngô Anh Tài vô cùng tự tin.
“ tốt! vậy ta phong ngươi là thống lãnh trung quân đảm nhiệm nhiệm vụ cực kỳ quan trọng là giải quyết đám độc vụ kia!” Lưu Kim Tinh ngay lập tức trọng ngụ tên Anh Tài này.
Ngô Trung Quế cũng không nói gì, xem ra ý hắn cũng đã quyết như vậy.
Miệng đang định nói cái gì đó, bỗng nhiên từ bên ngoài vang ra một tiếng nổ cự đại,, tại tòa siêu cự hạm Dư Hoàng thuyền này cũng bị lắc lư, ngay tại khoang giữa lúc này đã bị xuyên thấu một lỗ thật lớn.
Siêu chiến hạm lắc lư không ngừng, bên trên không ngừng truyền ra tiếng kêu hoảng loạn.
Từ phía xa xa nơi ánh hừng đông, một đoàn tàu hơn 300 chiếc đang từ từ tiếng tới. dẫn đầu mà một con Kim Quy khổng lồ khí thế uy vũ, râu rùa không giận mà uy, không gió là bay phất phơ, trên lưng nó còn chở một vị nữ tướng khí thế hiên ngang.
Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên phận định tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
Trong tiếng gió truyền đến ân thanh thánh khiết, giống như là lời của thần linh vang lên.
Địch tập! địch tập! không ngừng có tiếng hét vang lên, hơn ngày chiến thuyền trên bở biển lúc này liền chuẩn bị nghên chiến địch.
“ ha ha ha cuối cùng các ngươi cũng lộ ra mặt chuột! các huynh đệ, cái nữ nhân kia chính là mục tiêu của chúng ta, chỉ cần bắn sống ả, thì cả đồi chúng ta sẽ ăn sung mặc sướng, quyền lực tối cao.” Một tên trong tứ đại gia tộc gầm lên.
Ngay lập tức vòng ngoài các chiên thuyền không ngại mà xông lên tham chiến. đối mặt với sô lượng 300 chiến thuyền kia Hoàng Kỳ Phương không có một chút biến sắc.
Trên đài cao Dư Hoàng Thuyền Sỹ Hoàn chỉ huy đải quân, bên trong quân kỳ màu hoàng kim khẽ phẩy lên, 10 tên trống trận giống như là nhận được một mệnh lệnh nào đó. Trống trận như sấm ầm ầm nổi lên.
Ngay sau đó hơn 400 đạo bóng đen dưới mắt biển bắt đầu di chuyển nhanh dần, hướng về đám chiến thuyền kia. Khoảng cách hai bên không ngừng được rút gần. ngay cái khoảnh khắc hai bên tiếp cận, thì bóng đen từ dưới nước trồi lên, them đó là một cái đầu khồng lờ cùng một tên bộ binh cấp 4, toàn thân cao lớn, trên tay cầm một thanh đại đao cực lớn, trên người không có bất kỳ một giáp khôi nào cả.
Khổ Lực Sĩ.
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.