Con Đường Vận Mệnh

Chương 106: Khăn Vàng kết thúc - Loạn thế bắt đầu




Chiến trường Khăn Vàng đã đi vào giai đoạn kết thúc, tại mặt trận phía Nam Hoàng Phủ Tung cùng Chu Tuấn tập kích vào ban đêm trong lúc quân Khăn Vàng đang nghỉ ngơi bọn chúng không kịp trở tay. Nhan cơ hội ban đêm gió thổi mạnh Chu Tuấn đã dùng hỏa công đánh vào trại địch lửa cháy dữ dội quân Khăn Vàng tan tác thiệt haị hàng chục vạn quân.
Thống lĩnh Ba Tài quân Khăn Vàng không biết biến mất từ lúc nào, quần long vô thủ càng khiến cho quân nay đã loạn nay còn loạn hơn. Toàn quân chạy tới vùng Dương Hoắc. Hoàng Phủ Tung cùng Chu Tuấn mang quân đuổi theo thừa thắng xông lên truy kích tại các vùng Nhữ Nam, nước Trần.
Sau đó Hoàng Phủ Tung tiêu diệt đại quân phục kích của quân Khăn Vàng là Bành Thoát liên quân tiếp tục thắng lợi đạt được liên tiếp ba quận.
Tiếp đó vào tháng 8 Hoàng Phủ Tung tiếp tục càng quét Khăn Vàng ở Dương Đình phá tan liên quân Bốc Dĩ đại công cáo thành ở mặt trận phía Nam.
Tại mặt trận Phía Bắc sau khi thất bại của Trung Lang Tướng Đổng Trác, Hoàng Phủ Tung từ mặt trận phía Nam lên thay. Hai quân giao chiến cân sức cân tài thế nhưng bất ngờ Trương Giác ( Thiên Công Đại Tướng Quân) bỗng nhiên lâm bệnh qua đời. Trương Lương ( Nhân Công Đại Tướng Quân) tiếp tục kế thừa ý chí của Trương Giác thống lĩnh đại quân.
Thế nhưng Trương Lương không được lòng quân và đại quân đang bắt đầu xuất hiện những sâu mọt khiến cho đại quân Khăn Vàng không ngừng bị suy yếu. Nắm bắt được tình hình Hoàng Phủ Tung bất ngờ tấn công đại doanh quân Khăn Vàng vào lúc rạng sáng khiến cho địch không kịp trở tay.
Quân Khăn Vàng vô cùng hỗn loạn phân nữa bị giết, phân nữa nhảy sông. Hơn 30 vạn xe lương của quân Khăn Vàng bị thiêu cháy quân chủ lực chính thức đại bại. Hoàng Phủ Tung muốn tìm mộ của Trương Giác để chặt đầu mang về Lạc Dương nhưng rất tiếc mộ địa của hắn đã bị đào móc từ lâu.
Thủ lĩnh còn lại là Trương Bảo ( Địa công tướng quân) mang theo toàn quân chạy về Khúc Dương, Hoàng Phủ Tung mang quân đuổi theo, cùng lúc đó thái thú Cự Lộc là Phùng Dực phói hợp truy kích tạo một thế gọng kìm đánh tan quân Khăn Vàng tại Khúc Dương. 
Đại chiến kết thúc. Các thế lực liên quân bắt đầu phân chia nhau quân công chiến tích cùng các chiến lợi phẩm chiến tranh, thu lợi nhiều nhất chính là các thế lực NPC, trong đó có Đổng Trác, Giang Đông, Tào Tháo…..
Còn các thế lực do người chơi đứng đầu tuy hy sinh rất nhiều nhưng lợi ích thu lại là cực kì lớn đặc biệt là uy danh. Thấp nhất cũng đạt được chức Hiệu Úy 3, còn cao nhất là Hộ Quân 6 thuộc về đại tập đoàn gia thế cùng Đại Hán.
Sau khi ổn định và phong công hàm các thế lực bắt đầu lục tục trở về thế lực của mình phát triển. Liên quân tại khu vực Giao Châu, Giao Chỉ, Tượng Quận, Cửu Chân cũng đã trở về khiến cho khu vực này đã loạn nay còn loạn hơn. 
Dưới tình thế đó Sĩ Nhiếp đã đánh một đòn phủ đầu vào thế lực mạnh nhất Giao Chỉ - Vô Ưu – Đại Ngàn và mục tiêu chính là Vô Ưu.
Ngay khi Thái Thú Giao chỉ điều lệnh động binh Hoàng Kỳ Phương cùng Đặng Lâm đã nhận được tin tức và điều binh nhằm phòng ngự và đánh chiếm các mục tiêu quan trọng. 
Tại Vô Biên thành nơi đây có 5 ngàn thủ quân bao gồm 3 ngàn cung binh và 2 ngàn bộ binh cấp 3 Kim Bộ hơn nữa thành trì cao và hào sâu cùng là một lợi thế để phòng thủ. Hơn nữa tại đây còn có một vũ khí bí mật từng làm khiếp sự quân nhà Tần Linh Quang Kim Trảo Thần Nỏ và hàng chục liên nỏ được làm từ móng rùa Thiết Quy.
Ngày hôm nay, Sĩ Nhiếp đối diện với Vô Biên thành muốn chửi lên “ Má nó!!!”. Quân Thủ Thành chỉ có hơn 5 ngàn mà toàn là binh chủng đặc biệt toàn là tinh anh trong tinh anh trang bị cực phẩm thấp nhất là lục trang còn những tên thống lĩnh đều là một màu hoàn kim đám quân này được trang bị đến tận răng. 
Nhìn lại đội quân tinh nhuệ của mình lòng hắn vô cùng hổ thẹn và xấu hổ. Từ trong đại quân của hắn nhìn chằm chằm lên Vô Biên Thành bỗng nhiên quát lớn: “ Thành chủ Vô Biên Thành mau cút ra đây cho bổn Thái Thú” tiếng quát vang vọng tứ phía. Ngay sau đó đám quân hỗn tạp của hắn cũng quát lớn “ mau cút ra đây!! mau cút ra đây!!”.
Nhưng đói diện với sự hung hắn và cuồng ngạo của quân Giao Chỉ quân Vô Biên thành vẫn giữ vững như sơn. Thanh Ngọc đứng trên tường thành đôi mắt cực kỳ lạnh nhìn chằm chằm đội quân Sĩ Nhiếp.
Lúc này 3 ngàn kỵ binh bao gồm Thiết Kỵ và Đằng Giáp Ngu do Lâm Quần và Ô Đằng chỉ huy vòng qua Tam Hạ Khẩu trấn bọc qua phía sau chỉ cách đại quân Giao Chỉ khoảng chừng hai dặm. Từ trên đỉnh đồi Lâm Quần và Ô Đằng cũng có thể nhìn thấy đại quân Sĩ Nhiếp.
“ Ô Đằng tướng quân, bao giờ chúng ta tấn công đám tạp ngư kia?”
Quần Lâm cưỡi một con Thiết Kỵ tuấn lãng toàn thân trang bị màu hoàng kim. Nói với một võ tướng cưỡi trên một con trâu mọng màu trắng xung quanh được bọc đằng giáp khí tức tỏa ra cực kỳ hung hãn, Ô Đằng phùng cái mũi thật to để lộ ra đám lông mũi đen xì tua tủa.
“ Con bà nó!!!! Lão tử muốn thịt cái đám cẩu tặc này từ lâu rồi! Con mẹ nó, chúng ta phải đợi lệnh của Thanh Ngọc đại nhân.”
Khi nói tới Thanh Ngọc thống lĩnh thì bộ dạng bố đời vừa nãy của hắn đã không còn thay vào đó là một trạng thái sợ hãi.
Thấy bộ dạng thay đổi thất thường của Ô Đằng khiến cho Ô Long kế bên không nhịn nổi mà phụt cười.
Ô Long là một võ tướng vừa được chuyển chức sau khi tiêu diệt võ tướng Mang Long của Vô Biên Thành. Tên này có tư chất SS kế thừa tất cả thuộc tính của tên Mang Long và kỹ năng [ Lôi Tiễn ].
Theo như trí nhớ kiếp trước đây là kỹ năng của Hoàng Trung một trong năm hổ tướng của Lưu Bị nên Ô Long được đề bạt một cách nhanh chóng và có vị thế quan trọng trong Ô Ma Trấn.
Nhìn thấy thái độ của tên Ô Long, Ô Đăng nhịn không được liền cho tên này một đá trực tiếp lăn xuống sườn núi. Tưởng chừng Ô Long sẽ bị thương nghiêm trọng thế nhưng tên này đúng thật da trâu đứng dậy và gãi ngứa vô cùng sảng khoái.
Lâm Quần thì tỏ ra chằng quan tâm vì trình trạng như thế này hắn đã thấy nhiều lần, hắn cũng phải công nhận đám Ô Ma Trấn này cực kỳ trâu bò hèn gì đại nhân lại chú trọng đến Ô Ma Trấn đến như thế.
.....................................................................................................................................................................
Lúc này Sĩ Nhiếp cùng quân sư của mình đang nghiên cứu thế trận công hạ Vô Biên Thành nhìn thành cao hào sâu hắn cũng có chút chùn bước. 
Hắn ra lệnh cho 1000 quân bộ binh cùng một tên quan văn có kỹ năng [ nhục mạ ] tiến hành công kích tinh thần đối phương khiến cho bọn chúng phải đem quân ra đánh nhau đến lúc đó là thời cơ của hắn công hạ thành.
Theo lệnh thì quan văn Lý Mộc đến cách thành Vô Biên dựng một cái đài cao sau đó Lý Mộc cùng 1000 tên binh sĩ liên tục thóa mạ đem mười tám đời tổ tông trong Vô Biên Thành mang ra chửi. Mắng thành chủ Vô Biên từ năm một tuổi cho đến năm chín mươi chín tuổi nhưng thế vẫn còn chưa đủ hắn còn đem các nhân vật liên quan đến thế lực Vô Ưu đem ra mắng. Hắn mắng cực kỳ có khí lực mắng đến sùi bọt mép. 
Bên trong Vô Biên thành Thanh Ngọc vẫn ngồi bình tĩnh thế nhưng kế bên nàng Ô Mộc tức tới nghiến răng nghiến lợi mặt đỏ tía tai: “ Đại nhân cho phép thủ hạ ra mắng solo với tên khốn kiếp đó, thủ quả thật chịu không nổi nữa rồi”.
Trong khi đó Thanh Ngọc vẫn ngồi nhàn nhã cười nhạt nói: “ Ngươi yên tâm sau khi ta bắt được hắn ta sẽ cho người chửi hắn suốt ba ngày, còn bây giờ thì không chúng ta không thể phá hỏng kế hoạch của Ma Kỳ và Đại Ngàn trấn.”
Thật ra với khoảng cách 500m đã nằm trong phạm vi tấn công của Linh Quang Kim Trảo Thần Nỏ. 1000 tên tạp binh đó chỉ trong một lần tấn công là đã tiêu diệt gọn gàng, thế nhưng nàng không làm như vậy 1 vạn 8 quân và tên Sĩ Nhiếp mới là mục tiêu chính nên nàng phải chờ đợi cho thời cơ chín muồi.
............................................................................................................................................................
Âu Bắc Kiều thông lĩnh hai vạn quân vòng qua đồng bằng Long Uyên đánh thẳng vào Đầm Hà trấn khiến cho Mã Kiện trấn trưởng vô cùng hoảng hốt ngay lập tức viện quân từ Giao Chỉ, hiện tại Đầm hà trấn chỉ có 3000 thủ quân không cách nào chống chọi được với đám man tộc hũng hãn này.
Tưởng chừng quân Man Tộc sẽ công phá Đầm Hà trấn thế nhưng bọn chúng chỉ bao vây và cô lập không có ý định tấn công điều này làm cho Mã Kiện thở phảo nhẹ nhõm. Nhưng tình hình Đầm Hà Trấn vẫn ngàn cân treo sợi tóc. 
Nhận được tin tức cứu nguy của Mã Kiện ngay lập tức nhánh quân thứ ba phải chi quân cứu viện Đầm Hà Trấn bao gồm 2000 kỵ binh 1000 thương binh 1500 bộ binh và 500 cung binh cấp tốc tiếp viện.
Rút đi 5000 quân khiến cho đại quân vây công Ô Ma cùng Hằng Hà trở nên suy yếu, đại thống lĩnh Sĩ Toàn lúc này vô cùng căng não với chiến lược đánh du kích của Ô Ma trấn bằng Ưng Nhãn.
Ưng Nhãn: Cung Kỵ Binh cấp 3 thiên phú về tốc độ và sát thương nhưng phòng thủ cực yếu, binh chủng đặc biệt của kỵ binh.
Hắn từ thế uy hiếp sang thế co cụm tại quân doanh điều này làm cho ý đồ vây chân và kìm hãm Ô Ma và Hằng Hà bị vỡ kế hoạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.