Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Chương 818: Đây là trò chơi mới




Editor: Hyna Nguyễn
Beta:Gemini
Diệp Oản Oản mới vừa vào trong sân thì đụng phải Thập Nhất, sau đó nhìn thấy một con mắt và cằm của cậu ta đều tím bầm một mảng lớn.
“A? Thập Nhất, mặt của cậu sao thế?” Diệp Oản Oản vội vàng hỏi.
“Híc, Oản Oản tiểu thư…” Thập Nhất theo bản năng vội vàng che mặt mình, hơn nữa phản xạ có điều kiện lui về sau một bước dài, sau đó nói: “Không có… Không có việc gì hết…”
Ánh mắt Diệp Oản Oản sắc bén hỏi lại: “Tại sao lại không sao chứ, ai đánh cậu vậy? Có phải là mấy người Nguyên Sinh lại tìm cớ rồi hay không hả?”
Thập Nhất nghèn nghẹn nói: “Không có, thật sự không có, chính tôi đụng vào tường thôi…”
Diệp Oản Oản: “Hả?”
Chính mình đâm phải tường có thể bị thương thành như vậy được sao?
Diệp Oản Oản đang nói chuyện với Thập Nhất, phía sau lưng Thập Nhất, Phong Huyền Diệc cũng đi tới, hơn nữa đều giống nhau sưng mặt sưng mũi.
Diệp Oản Oản nhìn Thập Nhất một chút, rồi lại nhìn Cà Lăm một chút, mặt đầy không tin nói: “Phong Huyền Diệc cũng lại là xảy ra chuyện gì”
Phong Huyền Diệc đầu tiên là sững sờ, sau đó nháy mắt một cái: “Ây… Tôi… Tôi… Tôi và… Và Thập Nhất… Nhất… Cùng nhau đụng…”
Thập Nhất lập tức nói: “Đúng, tôi có thể làm chứng!”
Vẻ mặt Diệp Oản Oản không biết nói gì: “… Hai người chơi trò gì mới à?”
Phong Huyền Diệc: “…” 
Thập Nhất lau mồ hôi: “…”
Bọn họ cũng không muốn chơi đùa đâu nha…
……………………………………..
Lúc ăn cơm với Tư Dạ Hàn, Diệp Oản Oản vẫn luôn nghĩ đến chuyện ba mẹ của cháu Nhiếp Vô Danh đều cùng nhau mất tích.
Cô cẩn thận nghĩ qua, với tình hình thân thể hiện tại của Tư Dạ Hàn, khả năng có con cực kì thấp, uhm, thân thể của anh ngay cả vận động mạnh cũng đều không thể chịu đựng được, cũng đừng nói tới chuyện sinh con.
Không thể không nói trước muốn để cho Tư Dạ Hàn người có tính cách không dính khói bụi trần gian tạm thời đi làm vú em tính khả thi cũng đã quá thấp rồi, bây giờ còn muốn để cho anh đi giả làm ba người khác, đây không phải như là đâm vào vết thương của anh sao?
A, đến lúc đó không bằng tìm một diễn viên tạm thời sẽ thích hợp…
Thấy Diệp Oản Oản cắn đũa, mất tập trung, Tư Dạ Hàn giống như có thể nhìn thấu lòng người, ánh mắt nhìn về phía cô rồi hỏi: “Em đang suy nghĩ chuyện gì vậy?”
“À?” Diệp Oản Oản chột dạ, sau đó bật thốt lên nói: “Không có! Không nghĩ cái gì á, em chỉ nghĩ đến thân thể của anh xem có ổn chưa, khi nào chúng ta có thể sinh hoạt vợ chồng a?”
“Khụ…” Tư Dạ Hàn bị sặc.
Diệp Oản Oản gấp rút vỗ phía sau lưng của anh nói: “Anh không có sao chứ?”
A… Thật là hiếm khi nhìn thấy bộ dáng thất thố của Tư Dạ Hàn…
Cô phát hiện ra mình càng ngày càng thích trêu chọc Tư Dạ Hàn, còn trêu chọc càng ngày càng thuận miệng nữa chứ, đây là chuyện gì a!
Tư Dạ Hàn rất nhanh khôi phục vẻ mặt trước sau như một trong trẻo lạnh lùng của mình: “Ăn cơm đi.”
“Uhm!” Cô không có cách nào ăn ngon nữa khi nghĩ về chuyện đó…
“Gần đây công việc như thế nào?” Tư Dạ Hàn hỏi.
Tư Dạ Hàn ít khi hỏi tới chuyện công việc bên kia của cô, bây giờ hiếm thấy đột nhiên lại hỏi tới, cô thầm nghĩ chắc có chuyện gì đó đây.
Đoán chừng là biết công ty bọn họ gần đây có sự thay đổi nhân sự rồi…?
Diệp Oản Oản đem tình huống đơn giản nói với anh một chút, sau đó mở miệng nói: “Thái Dũng Thắng là cháu bên ngoại của Chử Hồng Quang, hậu thuẩn vững chắc như thế, anh ta muốn tiếp quản công ty, dich ngon tinh com em căn bản là không có cách ngăn cản được, đây cũng là tình huống mà em đã sớm ngờ tới. Cố gắng làm đến bây giờ, nhìn anh ta chà đạp tâm huyết của em, sẽ đau lòng cũng là điều khó tránh khỏi… Chẳng qua là, bước này, sớm muộn đều phải trải qua…”
Lúc trước thời điểm tiến vào Quang Diệu, mục đích của cô rất rõ ràng, Quang Diệu tương đương với một môi trường mới, là nơi cô rèn luyện, tích góp kinh nghiệm và giao thiệp mọi nơi, sớm muộn cũng sẽ có một ngày phải rời đi.
Tư Dạ Hàn nhàn nhạt nhìn cô một cái: “Hậu thuẩn… vững chắc?”
Diệp Oản Oản nháy mắt một cái, nhanh nhẹn cười hắc hắc mở miệng nói: “Nơi nào a, vững chắc thế nào đi nữa cũng không bằng anh!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.