Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Chương 297: Xu hướng giới tính




Convertor: Vo Vo
Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Nếu như nói, ba năm trước đây thời điểm anh ta mới xuất đạo, xác thật thanh công một phen, thậm chí bản thân còn có được cơ hội nổi tiếng, nhưng trong ba năm này, bởi vì thịnh hành trào lưu tiểu thịt tươi, mỗi một công ty đều nếm được ngon ngọt sau đó tất cả đều điên cuồng tạo ra hàng loạt tiểu thịt tươi mới, hình tượng tiểu thư sinh ngày càng nhiều hơn, tình hình cạnh tranh cực kỳ kịch liệt.
Chỉ là công ty bọn họ không có ý định cho anh ta luyện tập cùng thực tập sinh mới, hơn nữa từng người một đều là dung mạo thượng cấp, tuổi tác lại từ khoảng mười sáu đến hai mươi tuổi, trong khi đó anh ta đã bỏ lỡ thời điểm độ tuổi tốt nhất rồi, cho nên nếu anh ta gia nhập thì vị trí cùng cách xưng hô phi thường lúng túng.
Những thứ này anh ta đều vô cùng rõ ràng.
Diệp Oản Oản nhìn thấy Lạc Thần – người đối diện mình tinh thần có chút không tập trung, sắc mặt càng thêm nghiêm túc, mở miệng nói: “Còn có một vấn đề cuối cùng, xu hướng giới tính của anh là gì?.”
Chợt nghe được vấn đề này, trên mặt Lạc Thần toàn bộ phần máu mà anh ta mới vừa có thêm vài phần mất hết, thân thể thoáng cái cứng ngắc giống như một tảng đá.
Diệp Oản Oản nhìn bộ dáng của Lạc Thần, cơ hồ có chút không đành lòng không muốn tiếp tục hỏi tiếp, nhưng cô không có cách nào khác nha, đây đều là những vấn đề vô cùng trọng yếu, cô nhất định phải biết rõ.
Nhất là vấn đề về xu hướng giới tính, mặc dù bây giờ xã hội đã rất khai hóa, đối với tình yêu cùng phái độ chấp nhận càng ngày càng cao, thậm chí thị trường hủ nữ càng ngày càng lớn, nhưng độ chấp nhận trong giới truyền thông thật sự không quá cao, giới giải trí đối với loại tình cảm này càng là kiêng kỵ, cộng thêm cấp trên quản lý, nghệ sĩ giới giải trí một khi bị chứng minh là người đồng tính luyến ái thì kiếp sống nghệ sĩ coi như xong rồi.
Diệp Oản Oản vẫn quyết tâm hỏi lại: “Cái vấn đề này rất khó trả lời sao, anh thích con trai, con gái, hay là cả hai?”
Lạc Thần hiển nhiên đối với vấn đề này phi thường bài xích, đôi môi có chút run rẩy, một lúc lâu sau mới xuất ra hai chữ: “Con gái”
Diệp Oản Oản tinh tế quan sát một cái, câu trả lời của Lạc Thần không giống như giả bộ, thái độ của anh ta đối với đàn ông con trai rõ ràng rất chán ghét, bất quá, thời điểm anh ta nói tới con gái dường như cũng không có cảm tình gì.
Tóm lại không có phương diện kia là tốt rồi.
Diệp Oản Oản nhìn Lạc Thần đã bị mình dọa sợ liền thả giọng nói mềm mại nói: “Thật xin lỗi đã hỏi anh nhiều như vậy, có chút vấn đề có khả năng làm cho anh thấy khó chịu. Nhưng hiện tại tôi là người đại diện của anh rồi, đối với anh hết thảy mọi chuyện tôi đều phải hiểu hết toàn bộ.
Bắt đầu từ hôm nay, toàn bộ công việc của anh bất luận lớn hay nhỏ tôi đều phụ trách, không giới hạn với phương diện công tác, nhận vai diễn, quay quảng cáo, chuyện anh ăn ở, hoạt động xã giao bình thường của anh, bằng hữu bên người hay lui tới, đối tượng yêu đương, người thiết lập đối ngoại, ngôn ngữ cử chỉ, tất cả những thứ này đều phải nghe theo sự sắp xếp của tôi.
Bất kỳ tình huống đột ngột nào phát sinh nhất định phải ngay lập tức nói cho tôi biết, bao gồm những vấn đề mà anh mới vừa trả lời tôi kia, không thể có bất kỳ giấu giếm nào. Đối với những điều tôi mới nói, anh có vấn đề nào thắc mắc bây giờ có thể hỏi tôi, tôi sẽ trực tiếp giải thích cho anh.”
So sánh với giọng điệu của Chu Văn Bân mỗi lần đều là âm thanh lời nói nhỏ nhẹ ngôn ngữ trêu đùa cùng với uy hiếp dụ dỗ, còn người đại diện mới này thái độ đối với anh ta quả thật gọi là quá nghiêm khắc, nhưng thái độ như vậy lại làm anh ta không khỏi an lòng, rũ đầu xuống nhẹ nhẹ gật vài cái, ngoan thuận mà mở miệng nói “Tôi sẽ phối hợp với những yêu cầu của anh.”
Diệp Oản Oản thấy vậy lộ thần sắc thỏa mãn, không có muốn lãng phí thời gian lại tiếp tục cùng anh ta trò chuyện thêm chút chi tiết công việc nữa.
Cho đến khi xác định không có bỏ sót cái gì rồi, Diệp Oản Oản mới dừng lại “OK, hôm nay tới đây thôi, anh cho tôi phương thức liên lạc của anh. Buổi tối đi ngủ sớm một chút, sáng sớm ngày mai trước chín giờ tới phòng chụp ảnh của công ty. Nếu không có vấn đề gì anh có thể đi về.”
Lạc Thần theo lời Diệp Oản Oản lấy điện thoại di động ra thêm số của đối phương vào WeChat của mình, sau đó tâm tình phức tạp rời khỏi phòng làm việc.
Người đàn ông này là thực sự chọn anh ta sao?
Tại sao lại có thể bình tĩnh đem tiền đặt cuộc đặt ở trên người của mình như vậy?
Lạc Thần suốt ba năm qua đã không có diễn qua vai diễn nào cả. Anh ta thực sự có thể tiếp tục mơ ước của mình không?
Nếu nói anh ta sợ người đàn ông này thì điều anh ta sợ hơn chính là chính mình không làm được

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.