Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Chương 155: Dĩ nhiên lựa chọn tha thứ cho cô ấy




Convertor: Vo Vo
Editor: Hyna Nguyễn
Thật ra thì theo lý thuyết, loại bản năng này cũng không nên xuất hiện ở trên người của cô.
Kiếp trước của cô, mặc dù cha vì để cho cô có chút kỹ năng phòng thân nên cũng cố ý mời sư phụ dạy qua cho cô, nhưng cô bất quá cũng chỉ học được trong thời gian ngắn ngủi một tháng mà thôi. Nhưng cô phát hiện vô luận là luyện võ hay là cái kỹ thuật gì khác, thậm chí dù là kĩ năng đối với người thường rất lạ rất khó nhưng cô hình như có sức lĩnh ngộ siêu cường học cái gì cũng rất nhanh. Giống như những thứ đó vốn chính là tồn tại ở trong đầu của cô, cô không cần phải đi học tập, chẳng qua là đem những thứ nguyên bản vốn thuộc về trí nhớ của cô điều ra mà thôi. Kiếp trước, vì né muốn tránh né Tư Dạ Hàn, cô che giấu không chỉ là tướng mạo của mình còn có hết thảy những kỹ năng mà cô biết, hết thảy chỉ bày ra một mặt giai góc không ưa. Mà đời này, cô đương nhiên sẽ không lại ngu như vậy, rõ ràng trong tay có đao nhưng lại làm cho mình cùng bên người thân luân lạc tới cái loại kết quả bi thảm này.
Sau khi tan học.
Diệp Oản Oản mới ra cửa phòng học liền thấy Trầm Mộng Kỳ đang ân cần đứng ở cửa đợi cô.
Xem bộ dáng là phát hiện ra cô gần đây đột nhiên cùng Giang Yên Nhiên gần gũi với nhau nên bắt đầu nóng nảy.
"Oản Oản! " vừa nhìn thấy Diệp Oản Oản, Trầm Mộng Kỳ lập tức nhiệt tình đi tới khoác lên cánh tay của co, "Buổi tối chúng ta cùng đi ăn thịt nướng được chứ?"
Diệp Oản Oản một bộ dạng bình thường không có chút nào khác biệt nói " Được a!"
Trầm Mộng Kỳ vừa đi, một bên thử thăm dò mở miệng hỏi, "Oản Oản, nghe nói cậu bây giờ cùng Yên Nhiên ở chung một chỗ? Với tính tình của Yên Nhiên khẳng định rất khó sống chung phải không? Cậu có muốn chuyển tới bên phòng tớ hay không?"
"Coi như cũng không tồi, tớ lười đưa đến dọn đi. " Diệp Oản Oản thờ ơ trả lời.
Trầm Mộng Kỳ hiển nhiên vẫn là có chút không yên lòng nói "Cái đó, Yên Nhiên có phải hay không nói cho cậu chuyện của tớ? Oản Oản, cậu là hiểu rõ tớ nhất, chuyện của Yên Nhiên tớ thật sự là không phải cố ý, Tống Tử Hàng hắn một mực quấn tớ không thả, tớ cũng không có cách nào vì sợ Yên Nhiên thương tâm, tớ đã rất cố gắng đang giấu giếm chuyện này, ai biết cuối cùng vẫn là để cho Yên Nhiên thương tâm, hơn nữa còn hiểu lầm tớ... Oản Oản, cậu nhất định sẽ hiểu tớ có đúng hay không?"
Nếu là chính mình của quá khứ, cô dĩ nhiên sẽ hiểu, đừng nói hiểu, coi như là chứng cớ sắp xếp ở trước mắt, chỉ sợ cô cũng lựa chọn tin tưởng Trầm Mộng Kỳ.
Diệp Oản Oản đầu tiên là nhíu mày một cái, dường như suy nghĩ trong chốc lát, đến cuối cùng vẫn gật đầu, một bộ biểu tình bị thuyết phục bị tẩy não mở miệng nói, "Mộng Kỳ, tớ đương nhiên hiểu, cậu đẹp mắt như vậy, thiện lương như vậy, ưu tú như vậy, có rất nhiều người thích cậu cũng là việc khó tránh khỏi a! Cái này tại sao có thể trách cậu đây?"
Trầm Mộng Kỳ nghe nói như vậy, nhất thời lòng tràn đầy đắc ý, đáy mắt che giấu một tia giễu cợt, làm hại cô ta còn khẩn trương một chút, Diệp Oản Oản đứa ngu này, quả nhiên vẫn là não tàn dễ lừa gạt như thế.
Hai người đang nói chuyện, điện thoại di động của Trầm Mộng Kỳ đột nhiên vang lên. Diệp Oản Oản ánh mắt xéo qua liếc nhìn trên màn hình hiển thị tên của một học đệ lớp mười một, một trong những người cuồng nhiệt theo đuổi Trầm Mộng Kỳ, trong nhà cũng có chút tiền lẻ, nhưng so sánh cùng Tống Tử Hàng dĩ nhiên là không cách nào sánh được.
Người tương tự như vậy bị Trầm Mộng Kỳ làm thành vỏ xe phòng hờ treo cô biết có mấy người.
Nghĩ tới đây, Diệp Oản Oản sờ cằm một cái, trong con ngươi thoáng qua một tia ý vị sâu xa.
"A lô? " Trầm Mộng Kỳ cũng không tị hiềm có mặt Diệp Oản Oản, trực tiếp tiếp thông điện thoại.
"Thứ bảy sao? Sợ rằng không được, tớ muốn học thêm, chủ nhật cũng không có thời gian, quả thực xin lỗi, lần sau được không?"
Trầm Mộng Kỳ dùng thanh âm vô cùng ôn nhu khéo léo từ chối đối phương.Cô ta bây giờ muốn dồn tinh lực chủ yếu của mình trên người Tống Tử Hàng, còn mấy cái vỏ xe phòng hờ số 1 số 2 số 3 bên kia dĩ nhiên là phải đứng sang bên cạnh.
Trầm Mộng Kỳ cúp điện thoại xong nhìn về phía Diệp Oản Oản, tiếp tục mở miệng nói, "Thật ra tớ thật không nghĩ tới, Yên Nhiên cô ấy bình thường thoạt nhìn yêu Tống Tử Hàng như thế, lại vừa quay đầu liền cùng với Sở Phong ở chung một chỗ, chắc đại khái là bởi vì gia thế của Sở Phong không tệ..."
Xem bộ dạng như vậy, cô ta không chỉ muốn tẩy não cho mình, còn chuẩn bị trước mặt cô bôi đen Giang Yên Nhiên, ám chỉ Giang Yên Nhiên dối trá hoa tâm, ngại nghèo yêu phú. Nhưng mà trên thực tế lấy loại tính tình khôn khéo của Trầm Mộng Kỳ, căn bản giống như những người khác rõ ràng cho là trong nhà Sở Phong chẳng qua chỉ là rạng rỡ trong chốc lát, bởi vì kinh tế đình trệ, chính đang đi xuống dốc, chẳng mấy chốc sẽ phá sản.
Thứ người như vậy, cô dĩ nhiên là coi thường. Hai người vừa nói chuyện vừa hướng nhà trọ đi tới, chuẩn bị trước tiên đem sách vở cất đi. Mới vừa đi tới cửa túc xá nữ sinh, đột nhiên phát hiện trước cửa có một đám người vây quanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.