Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 940:




Chương 940

Diệp Sâm rất nghe lời mà đáp: “Được, phòng ngủ của tôi thì mẹ con em có thể vào bất cứ lúc nào.”

Nam Tầm: “Không được ảnh hưởng sự tự do của tôi.”

Diệp Sâm: “Được, em có thể ảnh hưởng sự tự do của tôi, còn có thể đặt lệnh giới nghiêm như qua 10h tối thì không được vào cửa.”

Xem đi, anh phóng khoáng biết bao!

Cấp dưới đã nhìn không được: Lão đại, có ai gấp không chờ nổi đào hố cho mình như vậy không?

Nam Tầm trừng anh một cái: “Nếu anh dẫn phụ nữ về nhà thì phải báo trước với tôi một tiếng.”

Cấp dưới trung thành lập tức nói: “Lão đại của chúng tôi chưa bao giờ dẫn phụ nữ bên ngoài về nhà, Nam tiểu thư là người đầu tiên.”

Diệp Sâm tán thưởng liếc nhìn cấp dưới một cái: Tháng này có thưởng.

Nam Tầm không mặn không nhạt mà nói câu: “Luôn đi khách sạn chứ gì?”

Đôi mắt đen dưới cặp kính gọng vàng của Diệp Sâm lập tức đanh lại: “Tôi không dẫn phụ nữ đặt phòng ở bên ngoài.”

Nam Tầm nhướng mày: “Đừng nói với tôi là anh còn chưa trải qua chuyện trai gái.”

Diệp Sâm nâng tay phải thon dài của mình lên, nhìn cô bằng ánh mắt nóng rực: “Cái này tính không?”

Nam Tầm không được tự nhiên mà quay mặt đi: “Được rồi.”

Cô vừa cất kim chỉ đi vừa dặn dò cấp dưới bên cạnh: “Anh băng bó giúp anh ta đi!”

Diệp Sâm phát hiện vành tai của Nam Tầm đỏ bừng nên tâm tình rất tốt.

Thì ra cô cũng biết thẹn thùng!

Lăng Phủ.

Lâm Chi Vũ lại tới nữa.

Người vui mừng nhất không ai khác ngoài Lăng Thiên Vũ, Lăng Tích yêu ai yêu cả đường đi nên cũng thích ở bên bọn họ, xem Lâm Chi Vũ đánh đàn ca hát.

Còn Lăng lão thái thái đã trở về nhà cũ.

Lăng Thiên Vũ ngủ lại mà Lăng Tiêu vẫn chưa trở về, Lâm Chi Vũ không rời khỏi phòng ngủ chính, Bạch quản gia canh giữ ở ngoài cửa không tiện gõ cửa, ông nhìn nhìn thời gian rồi gửi tin nhắn cho Lăng Tiêu.

“Thiếu gia, chắc Lâm tiểu thư sẽ ngủ lại ở phòng ngủ của tiểu thiếu gia.”

Một lát sau, Bạch quản gia nhận được câu trả lời của Lăng Tiêu: “Đã biết.”

Khuya hôm đó Lăng Tiêu mới trở về, trên gương mặt anh tuấn lộ ra vẻ ủ rũ.

Bạch quản gia đón tiếp: “Thiếu gia, hôm nay muốn ăn gì không?”

Lăng Tiêu hiếm khi ăn ở bên ngoài, sau khi Thịnh Hoàn Hoàn rời đi thì hầu như hai cha con luôn ăn đồ do đầu bếp làm.

Đêm nay Lăng Tiêu lắc đầu nói: “Không có khẩu vị.”

Bạch quản gia lo lắng khuyên bảo: “Hay cậu ăn một chút đi, khi lão thái thái trở về đã cố ý dặn dò phải chăm sóc kỹ cho dạ dày của cậu.”

Lăng Tiêu lạnh nhạt liếc nhìn ông: “Giờ ông càng ngày càng nghe lời bà nội, hay ông về nhà cũ đi?”

Bạch quản gia cố lấy dũng khí mà nói: “Hay là… Bảo phòng bếp nấu chén hoành thánh cho cậu?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.