Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 91:




Chương 91

Thanh âm Thịnh Hoàn Hoàn cùng với tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền đến.

Lăng Tiêu nhìn về phía cửa ra vào, nâng đôi chân thon dài bước đến mở cửa.

Nhìn bóng dáng hắn đột nhiên xuất hiện, Thịnh Hoàn Hoàn có chút mơ hồ, bởi vì khoảng cách giữa hai người thật sự quá gần, ánh mắt của cô đối diện với xương quai xanh của hắn.

Loại cảm giác này, thật giống như hai người yêu thân mật ôm nhau.

Cô vội vàng lui về phía sau, kéo dài khoảng cách với hắn, để tránh khiến hắn chán ghét.

Lăng Tiêu thấy hành động của cô, quét mắt đánh giá.

Thịnh Hoàn Hoàn vừa tắm xong, trên người mặc một bộ áo ngủ, tóc dài buộc nhẹ lộ ra cái cổ trắng nõn.

Lăng Tiêu lãnh đạm lên tiếng hỏi: “Có việc gì?”

Thịnh Hoàn Hoàn phát hiện Lăng Tiêu nhìn chằm chằm chân cô, mười đầu ngón chân bất giác co rút lại: “Tôi muốn nói chuyện với anh về Thiên Vũ.”

Lần đầu tiên Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy bản thân 168cm rất thấp, cần ngẩng đầu nhìn lên mới có thể đối diện với hắn.

Lăng Tiêu nhìn cô, vài giây sau mới lên tiếng: “Vào đi!”

Thịnh Hoàn Hoàn không nghĩ nhiều, đi theo Lăng Tiêu vào phòng ngủ của hắn.

Phòng ngủ cũng giống như người của hắn, màu xám trắng, đơn giản lại không mất đi khí phách.

Lăng Tiêu đẩy cửa thư phòng đi vào, một lát thấy Thịnh Hoàn Hoàn không theo vào, hô một tiếng: “Thịnh Hoàn Hoàn.”

Thịnh Hoàn Hoàn đứng ở ngoài cửa thư phòng, nghe thấy Lăng Tiêu gọi cô mới đi vào.

Lăng Tiêu từ giá sách rút ra một quyển sổ ghi chép ném cho cô: “Cầm về xem cho kỹ.”

“Đây là cái gì?”

Thịnh Hoàn Hoàn mở quyển sổ ra, đập vào mắt là từng trang chữ cứng cáp ghi lại sở thích yêu ghét của Lăng Thiên Vũ.

Điều này đối với Thịnh Hoàn Hoàn mà nói là một điều bất ngờ.

Thịnh Hoàn Hoàn không tự chủ nhếch khóe miệng: “Đây là anh viết sao?”

Chữ này cứng cáp có khí chất vương giả, chủ nhân của nó nhất định là rất để tâm đến Lăng Thiên Vũ.

Lăng Tiêu không trả lời, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn nhận định đây chính là chữ của hắn viết.

Chỉ có một người cha yêu thương con cái, mới có thể không phân lớn nhỏ như thế.

Xem ra mẹ nói không sai, Lăng Tiêu có xấu hơn nữa cũng có chỗ tốt của hắn.

Ít nhất, hắn là một người cha tốt.

Lăng Tiêu nhìn nụ cười của cô, hờ hững mở miệng: “Thiên Vũ sợ máu, điểm ấy cô nhất định phải nhớ kỹ, ngoại trừ máu ra nó hắn còn có một cái cấm kị là sợ nước, sợ sông ngòi, hồ tắm, bể bơi những nơi này đừng để cho nó tới gần.”

Cậu bé sợ nước?

Thịnh Hoàn Hoàn bỗng nhiên nghĩ đến tình hình xảy ra vào buổi chiều, chẳng lẽ cậu bé vì sợ cái hồ kia, cho nên mới không muốn đi ra ngoài?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.