Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 877:




Chương 877

Đến bây giờ Thịnh Hoàn Hoàn mới biết trong nhà Mao Tuấn mở công ty, đây là cậu ấm nổi loạn điển hình, thua thì về nhà kế thừa sự nghiệp gia tộc?

Cô không khỏi bật cười: “Khá tốt, trước kia tôi cũng cảm thấy áp lực đặc biệt lớn, nhưng anh xem tôi bây giờ đi? Kỳ thật không cần nghĩ mọi chuyện quá tệ, chỉ cần dụng tâm đối đãi thì chuyện gì cũng trở nên rất đơn giản.”

“Bàng hoàng chỉ là ngắn ngủi, anh đam mê đua xe, không phải rời khỏi sân thi là anh sẽ mất đi nó, giống như tôi, ai mà ngờ được người như tôi lại đứng trên sân thi chứ?”

Mao Tuấn nghe xong lời nói của Thịnh Hoàn Hoàn thì áp lực trong lòng giảm đi không ít, rốt cuộc anh cũng lấy lại nụ cười: “Đúng vậy, tôi đam mê đua xe, không thể vì rời khỏi sân thi đấu là hoàn toàn mất đi nó.”

Thịnh Hoàn Hoàn vỗ vỗ vai Mao Tuấn: “Cho nên đừng tạo áp lực quá lớn cho mình, cố gắng phát huy toàn bộ thực lực ra, còn lại giao cho ý trời.”

Mao Tuấn gật đầu: “Cảm ơn cô, hiện tại tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.”

Thịnh Hoàn Hoàn cười cười: “Cố lên, về sau lên thương trường, có lẽ chúng ta còn có thể che chở cho nhau.”

Mao Tuấn ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Công ty nhà tôi không so được với Thịnh Thế, cô che chở cho tôi thì đúng hơn.”

“Đừng nói quá sớm, đi lên trước đi, đến anh rồi.” Thịnh Hoàn Hoàn đẩy đẩy Mao Tuấn, tự tay đội mũ bảo hộ cho anh ta: “Cố lên.”

“Tôi sẽ cố.”

Nhờ cuộc trò chuyện với Thịnh Hoàn Hoàn, Mao Tuấn đột nhiên hơi chờ mong được về công ty, tương lai gặp được Thịnh Hoàn Hoàn trên thương trường.

Trong vòng thi thứ ba này, tay đua của đoàn xe 666 cũng ở trong đó, có cả Trần Phỉ Phỉ của Quân Hạm, nhìn chung những tay đua trong sân đều là tinh anh đến từ các đội xe lớn, nhưng Mao Tuấn đã nghĩ thông suốt, cứ phó mặc hết cho ông trời đi.

Trần Phỉ Phỉ rất nổi tiếng ở Hải Thành, vừa lên sân đã được các fan nhiệt liệt hoan hô, cô ta mang vẻ mặt kiêu ngạo bước lên xe.

Thi đấu bắt đầu, Trần Phỉ Phỉ liên tục dẫn đầu, cuối cùng không ngoài suy đoán đã lấy được hạng nhất vòng thứ ba, giành được một tràng vỗ tay nhiệt liệt.

Trong tiếng vỗ tay, Mao Tuấn nhếch khóe miệng lên, bởi vì anh đứng thứ hai, vượt qua tay đua của đoàn xe 666. Vì thế anh rất kiêu ngạo giơ ngón giữa lên với tay đua đó, làm anh ta tức đến đập nắm tay.

Sắc mặt Vu Quang và Vu Hạo xuất sắc khỏi bàn đến.

Mao Tuấn quá kích động, gỡ mũ giáp xuống chạy thẳng về hướng Thịnh Hoàn Hoàn rồi ôm chặt lấy cô: “Phó đội, cô thật là ngôi sao may mắn của tôi.”

Nói xong, anh ta còn hưng phấn hôn lên mặt Thịnh Hoàn Hoàn.

Thịnh Hoàn Hoàn lập tức giơ tay che mặt anh ta lại: “Mao Tuấn, anh làm như vậy, tôi sẽ cảm thấy anh đang giở trò lưu manh.”

Mặt Mao Tuấn đỏ lên, lập tức buông Thịnh Hoàn Hoàn ra: “Xin lỗi, tôi quá kích động, không nhịn được.”

Dứt lời, Mao Tuấn bị bọn Cao Dương và Lữ Nguyên Lãng nâng lên, cả Vũ Yến là một mảnh cười vui.

Trong đoàn xe 666 truyền đến một một tràng nhạo báng:

“Còn không phải không bị đào thải thôi sao, có gì ghê gớm đáng để họ mừng thành như vậy.”

“Không bị đào thải đã là may lắm rồi sao có thể không kích động, nhìn họ vui chưa kìa, đúng là chưa thấy cảnh đời.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.