Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 712:




Chương 712

“Cmn, cậu thật sự rung động rồi á?”

Cô rung động với Lăng Tiêu làm người ta khiếp sợ như vậy sao?

Thịnh Hoàn Hoàn bật cười: “Đừng nhiều chuyện, nếu quên mất chuyện tớ dặn thì tớ lột da cậu ra.”

Lăng Kha: “Rồi rồi rồi, bổn tiểu thư nhất định hoàn thành cho cậu.”

Hôm nay Thịnh Hoàn Hoàn tan tầm đúng giờ, cô phải đến bệnh viện một chuyến, lại chạy đến gặp mặt bọn Lăng Kha, cô nhất định phải làm cho xong chuyện của Lam Tiếu

Mới ra khỏi cổng Thịnh Thế liền thấy Đường Nguyên Minh dựa vào chiếc Bugatti màu đen, lúc này anh đang hút thuốc, dáng vẻ lười biếng tản mạn, sương khói tràn ngập lại rất có sức hút.

Đối với rất nhiều cô gái mà nói, trên người Đường Nguyên Minh có một loại khí chất làm người ta mê muội, bá đạo tà tính, anh tuấn quý khí, đặc biệt mê người.

“Hoàn Hoàn.” Đường Nguyên Minh lập tức phát hiện cô, anh dẫm tắt tàn thuốc, mỉm cười mà đi về hướng cô.

Không phải cô đã nói cô phải đến bệnh viện sao, sao anh vẫn tới chứ?

Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Thịnh Hoàn Hoàn, Đường Nguyên Minh cưng chiều cười: “Không phải muốn đi bệnh viện sao, anh đưa em đi, Mộ Tư chăm sóc em nhiều năm như thế, anh phải cảm ơn anh ta chứ.”

“Anh Minh?” Thịnh Hoàn Hoàn nghe Đường Nguyên Minh nói thế thì cảm thấy có gì đó không đúng.

Đường Nguyên Minh cũng không cho cô thời gian nghĩ nhiều mà kéo cửa xe ra: “Lên xe đi, anh đưa em qua đó.”

Thịnh Hoàn Hoàn không có lý do từ chối, cô bước lên xe của Đường Nguyên Minh.

Sau khi tự cột dây an toàn, cô nghiêng người nhìn về phía Đường Nguyên Minh: “Lúc này không phải chúng ta nên kiêng dè thì tốt hơn sao?”

Đường Nguyên Minh nâng tay búng lên trán Thịnh Hoàn Hoàn: “Chúng ta chẳng có gì thì cần kiêng dè gì? Nếu thực sự có tư tình thì lúc này thật sự phải hạn chế.”

Thịnh Hoàn Hoàn vô tội sờ sờ cái trán bị búng đau: “…Anh nói rất đúng.”

Xe đề máy, chạy như bay về hướng bệnh viện, chiếc Bugatti phô trương hấp dẫn không ít ánh mắt người qua đường.

Thịnh Hoàn Hoàn trầm mặc hồi lâu lại hỏi: “Sao anh biết Mộ Tư ở bệnh viện?”

Đường Nguyên Minh nói: “Chuyện em bị bắt cóc đã không phải bí mật, hai chết một bị thương, đây không phải vụ án nhỏ, Cố Nam Thành còn nộp tiền bảo lãnh Trần Vân Phàm ra ngoài, không ít người nhìn chằm chằm việc này.”

“Nhìn chằm chằm ai?” Thịnh Hoàn Hoàn không hiểu lắm.

“Em, Mộ Tư, Cố Nam Thành.”

Đường Nguyên Minh trêu ghẹo mà cười nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Em còn tưởng rằng mình chỉ là con bé không hiểu cái gì trước kia sao? Giờ em đại diện cho Thịnh Thế, Mộ Tư và Cố Nam Thành lại là nhân vật đứng đầu giới thương nghiệp, một vụ án bắt cóc làm liên lụy đến ba người, đủ để người trong giới chú ý.”

Đầu ngón tay Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ nhàng gõ lên cửa sổ: “Một vụ án bắt cóc đã thể hiện ra quan hệ của ba người.”

Đường Nguyên Minh gật đầu: “Đúng rồi, quan hệ của em và Mộ Tư, quan hệ của Cố Nam Thành và hai người, hiểu được những mối quan hệ đó thì sớm muộn gì cũng có lúc dùng đến.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.