Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 357:




Chương 357

Từng câu lên án của cô cũng không ngừng quanh quẩn bên tai hắn

“Vì sao nghe không lọt tai? Đây còn không phải là Thịnh Hoàn Hoàn hư vinh tham lam trong mắt anh à?”

“Trừ đàn áp tôi, hiểu lầm tôi, tổn thương tôi hết lần này đến lần khác ra thì anh còn biết làm gì?”

“Lăng Tiêu, là tôi xin anh cưới tôi, cho nên tôi không dám hy vọng xa vời anh yêu tôi, cưng chiều tôi, đối xử tốt với tôi, nhưng tôi là con người, vì sao anh không để lại chút tôn nghiêm cho tôi?”

“Nếu anh không tính ly hôn thì thời gian chúng ta ở chung sau này còn rất dài, anh cảm thấy thân thể tôi có thể chịu đựng được bao lâu dưới sự tức giận của anh?”

“Lần trước ở văn phòng của ba, lúc anh bảo tôi lựa chọn, tôi đã muốn nói cho anh biết, nếu ngày nào đó tôi thật sự muốn ly hôn thì nhất định không liên quan gì đến người khác, mà là vì sự lạnh nhạt và ngờ vực của anh.”

Tiếng khóc than của Thịnh Hoàn Hoàn không ngừng quanh quẩn bên tai Lăng Tiêu, làm hắn trằn trọc khó ngủ, cuối cùng bực bội ngồi dậy kéo ngăn tủ, lấy ra một chồng ảnh từ trong đó.

Những tấm ảnh trong tay là Lăng Phi gửi cho hắn.

Kỳ thật làm hắn tức giận không phải những tấm ảnh này, mà là vì Thịnh Hoàn Hoàn bị người ta mơ ước, cô còn giả vờ vô tri qua lại thân mật với đám người đó, hưởng thụ sự ân cần của họ.

Trên thế giới này tồn tại quá nhiều dạng phụ nữ như vậy, lòng hư vinh của họ rất mạnh, còn rất tham lam.

Lăng Tiêu cho rằng Thịnh Hoàn Hoàn không có khả năng không biết gì, Đường Nguyên Minh vừa trở về không bao lâu thì tạm thời không nhắc tới, Mộ Tư thì sao? Cố Bắc Thành thì sao?

Cố Bắc Thành vì cô mà trở mặt với Mộ Tư, chẳng lẽ cô không biết những việc này sao?

Trong khoảng thời gian ở chung với Thịnh Hoàn Hoàn, hắn biết cô không phải người chậm hiểu như thế, nếu cô không biết cũng là làm bộ không biết thôi.

Dù là do nguyên nhân nào, cô cũng nên giữ khoảng cách với anh ta.

Nhưng cô không có, ba người đàn ông ái mộ cô cùng xuất hiện, cô chẳng những không e dè, còn dám uống đến say mèm, bất tỉnh nhân sự, vì vậy mới làm hắn phẫn nộ như thế.

Nhưng khi cô nói ra những lời này, khi cô hình dung mình là loại phụ nữ lấy ai làm chồng cũng được, hắn lại cảm thấy vô cùng chói tai.

Cô cho rằng về sau cô còn có bao nhiêu đàn ông? Nếu cô dám cắm sừng hắn trong lúc còn là vợ chồng, hắn sẽ huỷ diệt cả Thịnh gia.

“Nếu anh không tính ly hôn thì thời gian chúng ta ở chung sau này còn rất dài, anh cảm thấy thân thể tôi có thể chịu đựng được bao lâu dưới sự tức giận của anh?”

Tiếng nói tràn ngập thất vọng và bi thương của Thịnh Hoàn Hoàn lại vang lên bên tai Lăng Tiêu, làm trong lòng hắn càng bực bội.

Chỉ nhốt cô một ngày, không bỏ đói cô, cũng không đánh cô, ai biết cô lại bị dọa thành như vậy, còn làm mình ngã thành dạng quỷ đó.

Rõ ràng là cô sai, còn dám ngang nhiên hùng hồn, cây ngay không sợ chết đứng như thế, thật là buồn cười.

Lăng Tiêu âm trầm xé những tấm ảnh thành hai mảnh rồi ném vào thùng rác: Chuyện này dừng ở đây.

Ném ảnh vào thùng rác xong, Lăng Tiêu lại thấy gương mặt nghiêng bảnh trai của Đường Nguyên Minh thì duỗi chân ra đá thùng rác ra thật xa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.