Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 329:




Chương 329

Vinson không dám giấu giếm, cũng biết đã giấu không được: “Nam Tầm, Lăng Kha, Cố Bắc Thành, Đường Nguyên Minh, Mộ Tư cũng tới, nhưng không chung một bàn với bọn họ.”

Một câu dư thừa cuối cùng làm Lăng Tiêu nghe ra Vinson muốn bảo vệ Thịnh Hoàn Hoàn.

Qua hồi lâu Vinson vẫn không nghe thấy Lăng Tiêu nói gì, trong lòng có chút sợ hãi, sau một lúc tiếng nói của Lăng Tiêu lại vang lên: “Trong nửa giờ tôi muốn nhìn thấy người.”

Nói xong, hắn lạnh nhạt tắt máy.

Vinson nhẹ nhàng thở ra, cất di động đi xoay người bước vào quán bar.

Sau khi Thịnh Hoàn Hoàn trở lại chỗ ngồi thì tiếp tục uống với Nam Tầm.

Đường Nguyên Minh để mặc không ngăn cản, Cố Bắc Thành lại không cách nào chịu đựng mà cướp đi cái ly trong tay cô: “Đừng uống nữa.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn bàn tay trống trơn, ngẩn ra vài giây, đột nhiên ôm lấy Nam Tầm “Oa” một tiếng khóc lớn.

Không biết có phải uống nhiều quá không, Nam Tầm và Lăng Kha nghe thấy tiếng khóc của Thịnh Hoàn Hoàn thì cũng khóc theo.

Vì thế ba cô gái ôm nhau khóc đứt gan đứt ruột.

Tuy rằng quán bar thực ầm ĩ, nhưng vẫn có rất nhiều người chú ý tới cảnh này, không ít người lấy di động ra quay lại, đây chính là tin nóng siêu cấp.

Vì thế cảnh ba người Thịnh Hoàn Hoàn mất kiểm soát khóc lóc thảm thiết đã lan truyền khắp mạng xã hội, làm đề tài cho người ta nói chuyện say sưa.

Vinson trở lại quán bar liền thấy cảnh này, đau đầu suy nghĩ nên làm sao để lôi Thịnh Hoàn Hoàn ra khỏi Lăng Kha và Nam Tầm.

Cố Bắc Thành và Đường Nguyên Minh cũng rất đau đầu, hai người hoàn toàn không ngờ tình thế lại phát triển thành như vậy, thật sự không nên nán lại nữa.

“Chị dâu, em đưa chị trở về.” Cố Bắc Thành kéo Nam Tầm lên.

Tiếp theo Đường Nguyên Minh vươn tay ôm Thịnh Hoàn Hoàn vào lòng, đi nhanh ra bên ngoài quán bar.

Mặt Cố Bắc Thành trầm trầm, lại không ngăn cản.

Mộ Tư vốn định đuổi theo, lại thấy Vinson đi thẳng về hướng Đường Nguyên Minh, ngăn ở trước mặt anh ta, vì thế mới dừng bước chân. Người của Lăng Tiêu sẽ không để Đường Nguyên Minh dẫn cô đi, lúc này xen vào không có ý nghĩa gì cả.

Đường Nguyên Minh nhìn người đàn ông trước mặt, không giận đã oai mà nói: “Tránh ra.”

Vinson cười cười: “Đường thiếu, hiện tại cô ấy còn chưa ly hôn, anh có thể dẫn cô ấy đi đâu?”

Lời Vinson nói giống như chạm vào điểm mấu chốt của Đường Nguyên Minh, một khí thế đáng sợ lập tức trào ra từ người anh: “Tôi sẽ tự đưa cô ấy về nhà, tránh ra.”

Vinson nhướng mày, nghiêng người nhường đường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.