Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 294:




Chương 294

Đường Dật tập mãi thành thói quen, ánh mắt lại dừng trên màn hình theo dõi, mắt lấp lánh tỏa sáng: “Oa, hai cô gái này thật là cực phẩm, Nam Tầm cũng quá tốt, là muốn giới thiệu bạn gái cho tôi sao?”

Đường Dật ngó trái ngó phải, cầm ipad đi đến trước mặt người đàn ông: “Anh xem giúp tôi hai cô gái này ai tuyệt hơn.”

Người đàn ông không kiên nhẫn muốn đẩy Đường Dật ra, ánh mắt lại vô tình liếc nhìn màn hình một cái, động tác dừng lại.

Đường Dật chỉ vào Lăng Kha: “Người này thế nào, xinh xắn lanh lợi, thanh tú đáng yêu.”

Tiếp theo lại lắc lắc đầu, chỉ vào Thịnh Hoàn Hoàn: “Tôi thấy người này càng tốt, anh xem gương mặt này, đôi chân dài này, chiếc eo thon nhỏ này… Quả thực là cực phẩm trong các mỹ nhân.”

Người đàn ông trên sô pha lạnh lùng liếc nhìn Đường Dật.

Đường Dật sờ sờ mũi, không thú vị nói một câu: “Ý tôi là ánh mắt của anh rất tinh tường, dáng người chị dâu rất tuyệt.”

Tầm mắt kia càng sắc bén, tựa như dao nhỏ.

Đường Dật lập tức rụt cổ lại: “Tôi đi mở cửa xem họ tìm tôi có chuyện gì.”

Lúc này người đàn ông kia mới lạnh lẽo mở miệng: “Đừng nói tôi ở đây.”

Đường Dật đi rồi, Lăng Tiêu cầm lấy cái ipad trên bàn, nhìn chằm chằm cô gái trong camera, không phải cô nên ở bệnh viện sao, sao lại xuất hiện ở chỗ này?

Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên cảm thấy sau lưng hơi lạnh, cô nghi hoặc nhìn nhìn bốn phía, cứ cảm thấy có người đang nhìn chằm chằm mình.

Rất nhanh Đường Dật đã đi ra, Thịnh Hoàn Hoàn nhận ra anh, mặt lập tức đỏ bừng, đêm đó là anh ngồi bên cạnh Lăng Tiêu, còn nói lời trào phúng trước mặt nhiều người: “Thật kịch liệt, môi rách luôn kìa, Lăng Tiêu, anh thật không biết thương hoa tiếc ngọc.”

Cũng do anh vạch trần làm cô rơi vào hoàn cảnh không chỗ dung thân.

Thịnh Hoàn Hoàn thật không ngờ anh chính là người có y thuật lợi hại mà Nam Tầm nhắc đến, hiện tại đi còn kịp không?

“Hoan nghênh, cô đi vào với tôi!”

Sau khi nói vài câu với Nam Tầm, Đường Dật liếc nhìn Thịnh Hoàn Hoàn một cái, cứ như không nhận ra cô, chỉ xoay người vào phòng.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Nam Tầm, Nam Tầm đẩy cô: “Đi thôi! Rất nhanh em có thể tung tăng nhảy nhót lại rồi.”

Thịnh Hoàn Hoàn: “…”

Cô chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo Đường Dật vào phòng, bên trong tràn ngập mùi thảo dược và nước sát trùng, đầy đủ các thiết bị chữa bệnh.

“Nằm xuống kia đi!” Đường Dật chỉ vào một cái giường giống như bàn giải phẫu.

Thịnh Hoàn Hoàn hơi nhăn mày, sau đó đi qua nằm xuống.

Đường Dật đeo bao tay vào, cầm đèn pin đi tới: “Mở miệng ra.”

Thịnh Hoàn Hoàn: “…”

Một lát sau, Đường Dật ném tăm bông đi: “Cổ họng hơi nhiễm trùng, ngậm vào.”

Nói xong lại đưa cho Thịnh Hoàn Hoàn một cây nhiệt kế và hỏi: “Phát sốt mấy ngày rồi, ban đầu có triệu chứng gì, nước tiểu có màu gì?”

Thịnh Hoàn Hoàn ngậm nhiệt kế, trên trán có một đám quạ đen bay qua: “…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.