Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 168:




Chương 168

Đua xe là chuyện rất khảo nghiệm độ tập trung, một khi thất thần sẽ xảy ra sự cố bất cứ lúc nào, cái giá phải trả là sinh mạng.

Tuy rằng trên sân thi đấu có phòng hộ an toàn, nhưng cũng không đảm bảo 100%.

Bảy năm qua tình cảm giữa Nam Tầm và Cố Nam Thành luôn rất tốt, hiện tại hôn nhân của họ xuất hiện vết rách, tình cảm đang bị khảo nghiệm, lấy tâm lý hiện giờ của cô ấy thật sự không thích hợp tham gia hoạt động này.

Tuy rằng Thịnh Hoàn Hoàn rất muốn kéo Nam Tầm ra ngoài, để thế nhân lại nhìn thấy phong thái nữ thần của cô, nhưng cũng biết việc này không cưỡng cầu được.

Sau một lúc lâu, Nam Tầm nhớ tới những lời nói sau cùng của Cố Nam Thành, cô ấy hỏi Thịnh Hoàn Hoàn: “Cố Nam Thành nói là em tìm người phế bỏ Trần Vân Phàm, còn tìm mấy người đàn ông tướng mạo xấu xí đi cưỡng gian Trần Do Mỹ?”

“Không có, nếu em có thủ đoạn như vậy thì sao lại bị Trần Văn Hưng ép vào đường cùng?” Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu, trầm ngâm nói: “Đêm đó Trần Vân Phàm tìm người tới Thịnh gia gây chuyện, muốn hủy hoại sự trong sạch của em làm Lăng Tiêu ghét bỏ, trong đó có một người đàn ông có võ rất lợi hại, diện mạo đặc biệt xấu xí ghê tởm.”

“Lúc ấy cũng may Lăng Tiêu kịp thời đuổi tới, đánh gã bị thương, nhưng đã để gã chạy thoát. Trước đó em còn hỏi Lăng Tiêu vì sao lại dễ dàng để gã chạy như vậy, hiện tại ngẫm lại, hẳn Lăng Tiêu muốn gã đi trả thù Trần Vân Phàm.”

“Bởi vì nhìn người nọ có vẻ rất sợ Lăng Tiêu, có lẽ do Trần Vân Phàm cũng không nói thật cho gã biết nên gã mới thua thiệt lớn trong tay Lăng Tiêu.”

Thịnh Hoàn Hoàn càng cảm thấy suy đoán của mình là chính xác: “Em nghe Lăng Tiêu gọi gã là Trần Cường, chắc chuyện của Trần Vân Phàm và Trần Do Mỹ chính là gã làm.”

Nam Tầm nghe xong thì cười khẩy và nói: “Em nói xem Cố Nam Thành là người khôn khéo như vậy, tại sao lại dễ tin vào lời nói của Trần Do Mỹ? Nguyên nhân chỉ có một, chính là anh ta để mắt tới con tiện nhân kia.”

Nghĩ đến thái độ của Cố Nam Thành mấy ngày qua với mình, trái tim Nam Tầm đang nhỏ máu.

Gã và Trần Do Mỹ đến khách sạn chỉ là một ngòi nổ, thật sự làm cô thất vọng chính là thái độ sau đó của gã, từ đầu tới đuôi gã luôn che chở cho con tiện nhân kia, sao cô có thể không hận?

Thịnh Hoàn Hoàn không biết nên trấn an Nam Tầm như thế nào. Cố Nam Thành có thay đổi hay không thì thân là người bên gối gã, Nam Tầm là người biết rõ nhất.

Kỳ thật người ngoài không chen miệng vào chuyện này được, dù sao an ủi cũng chỉ là an ủi, ai cũng biết đạo lý đó, nhưng căn bản không có tác dụng gì cả.

Thịnh Hoàn Hoàn cũng không nán lại Cố gia lâu, Lăng Thiên Vũ thức dậy không quen với hoàn cảnh lạ lẫm, cô không dám ép cậu nên đã dẫn cậu rời đi.

Lăng Kha đi theo Thịnh Hoàn Hoàn, thấy các cô đi rồi, Nam Tầm liền gọi người hầu tới, bảo họ dọn đồ của Cố Nam Thành ra khỏi phòng ngủ chính.

Kết hôn bảy năm, đây là lần đầu tiên vợ chồng bọn họ chia phòng ngủ…

Lăng Kha lên xe rồi nhìn Thịnh Hoàn Hoàn và nói: “Chúng ta đi bệnh viện thăm Trần Do Mỹ không?”

Đi thăm Trần Do Mỹ?

Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm nghĩ, sau đó lắc lắc đầu: “Tối hôm qua Trần Do Mỹ vừa vào bệnh viện, lúc này chúng ta đi thăm rất giống vui sướng khi người gặp họa, đến lúc đó xảy ra chuyện gì thì chúng ta có trăm cái miệng cũng nói không rõ.”

Lăng Kha thực không cam lòng: “Chẳng lẽ chúng ta cứ mặc kệ cô ta như vậy?”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.