Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 1116:




Chương 1116

Nhớ tới câu trả lời vừa rồi của Lệ Hàn Ti, Thịnh Hoàn Hoàn đầy bụng lửa giận.

Lăng Kha thật sự là mù rồi mới coi trọng loại đàn ông này.

Trên mặt Lệ Hàn Ti đầy lạnh lẽo: “Thịnh Hoàn Hoàn, chú ý cách dùng từ của cô…”

Triệu Giai Ca cười khẽ: “Tính A Ti, Thịnh tiểu thư vừa lấy được giải thưởng, đang lúc đắc ý nên anh cần gì chấp nhặt với cô ấy?”

Cô ta châm chọc Thịnh Hoàn Hoàn vừa cầm giải quán quân đã bắt đầu hống hách.

Lệ Hàn Ti vẫn cảnh cáo: “Thịnh Hoàn Hoàn, hôm nay tâm tình tôi tốt nên không so đo với cô, nhưng không phải lần nào cũng tốt như vậy.”

“Vậy sao, Lệ tổng đừng ngại nổi nóng ngay để mọi người chứng kiến thử xem.”

Lệ Hàn Ti vừa nói xong thì giọng nói của Lăng Tiêu đã vang lên ngay sau lưng Thịnh Hoàn Hoàn, mang theo bá khí không giận đã oai.

Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu lại liền đối mặt với gương mặt tuấn mỹ kia.

Lúc này Lăng Tiêu đang nhìn chằm chằm vào Lệ Hàn Ti với ánh mắt sắc bén như mũi tên.

Bọn người Lý Hưng Hoài nhìn thấy cục diện khẩn trương như vậy thì cảm thấy họ cần không gian để xử lý việc riêng, thế là không hẹn mà cùng rời khỏi phòng nghỉ, để lại nơi này cho bốn người.

Lệ Hàn Ti không ngờ Lăng Tiêu lại xuất hiện vào lúc này mà còn ra mặt thay cho Thịnh Hoàn Hoàn nên sắc mặt trở nên rất khó coi: “Lăng Tổng có ý gì, bây giờ anh muốn ra mặt cho vợ cũ sao?”

Lăng Tiêu hất cằm kiêu căng nói: “Thế nào, anh có ý kiến gì?”

Thật lâu sau vẫn không thấy Lệ Hàn Ti mở miệng, Triệu Giai Ca cho rằng anh ta kiêng kị Lăng Tiêu nên không dám đối đầu trực diện, cô ta thầm mắng một câu “Đồ vô dụng” rồi giải thích với Lăng Tiêu: “Chỉ là hiểu lầm thôi, chúng tôi thật lòng muốn chúc mừng Thịnh tiểu thư, đồng thời cũng thay cô giáo của tôi mời cô ấy tham gia cuộc thi cúp Hoa Đào vào cuối tuần này.”

Cúp Hoa Đào là cuộc thi vũ đạo quyền uy của giới vũ đạo cả nước, rất được các danh gia vọng tộc tôn sùng và coi trọng.

Hôm nay Triệu Giai Ca thua Thịnh Hoàn Hoàn nên muốn giành lại vinh quang đã mất ở cúp Hoa Đào.

Lăng Tiêu nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Là vậy sao?”

Thịnh Hoàn Hoàn không trả lời mà từ chối Triệu Giai Ca ngay trước mặt mọi người: “Thay tôi cảm ơn cô giáo của cô, nhưng tôi không có hứng thú với cúp Hoa Đào.”

Còn có rất nhiều chuyện chờ cô đi làm, cô không rảnh chơi với Triệu Giai Ca.

Nhưng Triệu Giai Ca lại hùng hổ dọa người: “Là không có hứng thú, hay là sợ mất cái vương miện trên đầu?”

Thịnh Hoàn Hoàn cười nhạt mà nói: “Vương miện đã đội lên đầu tôi, trừ phi tự tôi cúi đầu xuống, nếu không không ai có bản lĩnh lấy nó đi, Triệu Tiểu thư không ngại thì cứ thử xem.”

Dù sao chung quanh cũng không có ai khác, Triệu Giai Ca hận không thể viết hết dã tâm lên mặt: “Được, vậy để tôi xem thử vương miện trên đầu cô vững như bàn thạch hay là lung lay sắp đổ.”

Vừa dứt lời, cô ta ném thiếp mời đến trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn rồi quay người bỏ đi.

Vì thế Triệu Giai Ca cũng không biết sau khi mình rời đi thì Lệ Hàn Ti đã lạnh lẽo cảnh cáo Thịnh Hoàn Hoàn: “Về sau tôn trọng tôi và Giai Ca một chút, chọc giận tôi thật thì ai làm chỗ dựa cho cô cũng vô dụng.”

Lời này là nói cho Lăng Tiêu nghe, đồng thời cũng cho thấy anh ta khăng khăng bảo vệ Triệu Giai Ca.

Sau khi để lại câu nói này, Lệ Hàn Ti cũng sải bước bỏ đi, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn bóng lưng anh ta mà cười lạnh: “Xem ra anh ta rất chung tình với Triệu Giai Ca, đáng tiếc hai người đều không phải thứ tốt lành gì, nếu không tôi sẽ rất khâm phục anh ta.”

Cô liếc nhìn thiếp mời trên mặt đất, không có hứng thú đi nhặt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.