Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 108:




Chương 108

Lão thái thái lau lau nước mắt, cười cười: “Không có việc gì, lớn tuổi rồi nên tương đối cảm tính, bà mừng quá, mừng cho các cháu.”

Lão thái thái dừng bước, nắm chặt tay Thịnh Hoàn Hoàn: “Hứa với bà, sống thật hạnh phúc với Tiêu Nhi, nó cũng không đáng sợ như bên ngoài đồn đãi, cháu ở lâu với nó rồi sẽ biết.”

Nhìn khẩn cầu trong mắt lão thái thái, trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn rất phức tạp, cô và Lăng Tiêu thật sự có thể ở chung như vợ chồng bình thường sao?

Nếu như Lăng Tiêu muốn thì cô không có ý kiến gì, nhưng xưa nay quyền quyết định không nằm trên tay cô, lão thái thái nhờ cô thì có ích lợi gì?

“Hoàn Hoàn, hứa với bà đi.”

Tay Thịnh Hoàn Hoàn bị nắm hơi đau, cô không đành lòng nhìn lão thái thái và nói: “Bà, cháu hứa với bà, cháu đã kết hôn với anh ấy rồi, không phải sao?”

Lão thái thái hiểu ra mà bật cười: “Đúng, cháu nói đúng.”

Lúc ăn cơm, biểu hiện của Lăng Tiêu vẫn giống như trước đó, cũng không thay đổi gì sau khi họ xảy ra quan hệ, rõ ràng cô đang ngồi bên cạnh, nhưng hắn lại không liếc nhìn cô một cái.

Thịnh Hoàn Hoàn ngồi bên cạnh hắn, thân thể hơi cứng đờ, trái tim lạnh lẽo.

Ai cũng nói làm chuyện thân mật nhất với người thân cận nhất, nhưng họ đã làm chuyện thân mật nhất, trái tim lại xa cách, lạ lẫm hơn cả người xa lạ!

Rõ ràng rất đói, nhưng nhìn cả bàn đồ ăn ngon, cô lại đột nhiên không có khẩu vị.

Sau bữa ăn, lão thái thái kêu Lăng Tiêu đi nói chuyện một mình, nghiêm khắc nhìn hắn và nói: “Hôn lễ có thể không làm, nhưng cháu phải đeo nhẫn lên, nếu cháu và Hoàn Hoàn đã kết hôn thì nên đối đãi thật tốt với nó, nhìn dáng vẻ vừa rồi của cháu có giống người một nhà không?”

Lăng Tiêu lạnh nhạt mở miệng: “Cháu cưới cô ta là vì nhu cầu của hai bên, mọi người đều biết rõ điểm này.”

“Nhưng hiện tại nó đã là người phụ nữ của cháu, là vợ cháu, cháu nên gánh vác trách nhiệm làm chồng, đối đãi thật tốt với nó.”

“Từ trước đến nay cháu chưa từng bạc đãi cô ta.” Lăng Tiêu không muốn cãi với lão thái thái, hắn đứng lên: “Cháu sẽ đeo nhẫn, bà trở về đi, ông già kia không thích bà cứ chạy qua chỗ cháu đâu.”

Nhìn bóng lưng lạnh lẽo của Lăng Tiêu, lão thái thái chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ.

Từ béđứa nhỏ này đã bị mẹ nó và môi trường xung quanh ảnh hưởng, tràn ngập thành kiến với phụ nữ, không có khả năng thay đổi trong thời gian ngắn! Chỉ mong Hoàn Hoàn có thể giúp nó buông xuống thành kiến này, làm tan chảy trái tim lạnh lẽo vô cảm của nó!

Lúc Thịnh Hoàn Hoàn gặp lại Lăng Tiêu thì hắn đã thay bộ quần áo khác, trên tay cũng có thêm chiếc nhẫn, làm cô cảm thấy hơi bất ngờ.

Sao hắn lại đeo nhẫn cưới lên, có phải lão thái thái nói với hắn cái gì?

Lăng Tiêu bước từng bước về hướng cô, không giận mà đầy khí thế.

Thân thể Thịnh Hoàn Hoàn không tự chủ được trở nên cứng đờ, đau đớn trên thân thể nhắc nhở ác mộng tối hôm qua của cô.

Cô đang sợ hắn, chuyện tối ngày hôm qua làm cô sợ hãi.

Nhưng Lăng Tiêu cũng không nhìn cô, chỉ ôm lấy cậu nhóc bên cạnh rồi không quay đầu lại mà rời khỏi phòng, chỉ để lại uy thế trong phòng.

Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ nhàng thở ra, vịn lấy cái giường trẻ con chống thân thể bủn rủn mà đứng lên, muốn trở về phòng nghỉ ngơi một lát.

Lúc này Bạch quản gia đi đến, trong tay có bưng một ly sữa bò.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.