Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 1063:




Chương 1063

Khi Lăng Hoa Thanh vào tù, Lăng gia kiểm kê sản nghiệp dưới danh nghĩa của ông ta mà lại bỏ sót hộp đêm này. Điều này chứng tỏ dù là mặt ngoài hay là tên đăng ký kinh doanh đều theo danh nghĩa của Hà Song.

Họ có quan hệ ra sao mà Lăng Hoa Thanh lại tin tưởng Hà Song vô điều kiện như thế?

Lăng Tiêu trầm ngâm: “Cậu nói hung thủ chạy vào Vô Song Thành rồi biến mất?”

Văn Sâm: “Vâng, tôi khẳng định có người đang giúp hắn.”

Ông lớn phía sau hộp đêm của Hà Song lại là Lăng Hoa Thanh.

Làm rõ ràng như vậy là sợ hắn không tra được sao?

Lăng Tiêu lạnh lùng nói: “Trở về đi, nhìn chằm chằm Đường Nguyên Minh cho tôi.”

Văn Sâm giật mình: “… Vâng.”

Sau khi cúp điện thoại, Lăng Tiêu nhìn cánh cổng Thịnh gia, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ lên vô lăng, sau khi điều tra được địa chỉ của Vô Song Thành thì hắn lái xe chạy thẳng đến nơi đó.

Bụng của Thịnh Hoàn Hoàn đau dữ dội, vừa rồi ngồi trên xe của Lăng Tiêu còn chịu được, hiện tại xuống xe chỉ nhúc nhích thôi mà trên trán đã ứa mồ hôi lạnh.

Đường Nguyên Minh đặt hết tâm tư lên đôi môi sưng đỏ của Thịnh Hoàn Hoàn, không phát giác sự khác thường của cô, trong đầu đều là hình ảnh họ thân mật trên xe, đố kị làm anh hiện đầy sát khí.

Mãi đến khi Thịnh Hoàn Hoàn ngã qua hướng anh thì Đường Nguyên Minh mới vô thức ôm lấy cô: “Hoàn Hoàn, Hoàn Hoàn…”

Nhìn khuôn mặt nhỏ tái nhợt của Thịnh Hoàn Hoàn, trên gương mặt lạnh lẽo của Đường Nguyên Minh hiện đầy lo lắng, vội vàng ôm lấy cô đã ngất xỉu đi vội vàng tiến vào Thịnh gia.

Thịnh gia rối tung cả lên, cũng may mỗi ngày Thịnh Tư Nguyên đều tới châm cứu cho Thịnh Xán, cộng thêm mẹ của Trần Anh Kiệt cũng cần trị liệu nên hai ngày này hai cụ Thịnh gia dứt khoát ở lại Thịnh gia.

Hai cụ nghỉ ngơi sớm, lúc này đã ngủ nên Thịnh phu nhân vội vàng bảo người hầu gọi họ dậy khám cho Thịnh Hoàn Hoàn.

Thịnh Tư Nguyên bắt mạch cho Thịnh Hoàn Hoàn xong thì sắc mặt rất nặng nề, tay lại theo quán tính muốn xoay hạch đào, nhưng vừa rồi gấp quá không cầm theo, ông đành xoay xoay năm ngón tay không như vậy.

Thịnh phu nhân nhìn thấy Thịnh Lão như vậy thì lập tức đỏ mắt: “Cha, tại sao cha không nói gì, sao đang yên đang lành mà nó lại té xỉu?”

Thịnh Tư Nguyên vẫn không nói lời nào, chỉ liếc nhìn Thịnh Lão thái thái một cái.

Thịnh lão thái thái nghi ngờ để tay lên cổ tay Thịnh Hoàn Hoàn, một lát sau mới hiểu tại sao Thịnh Tư Nguyên trầm mặc, ông không biết nên mở miệng nói thế nào cũng rất bình thường.

Nhất là hiện tại còn có người ngoài ở đây.

“Mẹ, rốt cuộc Hoàn Hoàn làm sao vậy?”

Thịnh phu nhân nhìn Thịnh Hoàn Hoàn ngất xỉu mà sốt ruột đến rơi nước mắt.

Thịnh lão thái thái nói nói: “Không có gì, chỉ mệt mỏi và không đủ huyết khí thôi, để nó ngủ một giấc thật ngon là được.”

“Vậy vừa rồi sao cha không nói?” Hiển nhiên Thịnh phu nhân không tin.

Đường Nguyên Minh cũng nói: “Hay đưa Hoàn Hoàn đi bệnh viện làm kiểm tra toàn diện đi?”

Thịnh lão thái thái cười yếu ớt và nói: “Không cần, là bệnh phụ nữ thôi, ông ấy khó nói ra được.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.