Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 1042:




Chương 1042

Nói xong, anh lại giơ tay lên, khi sắp đụng vào bả vai cô thì Thịnh Hoàn Hoàn lại né tránh.

Tay Đường Nguyên Minh dừng lại, thân thể cứng đờ rồi chậm rãi thu tay lại: “Ăn chút gì đi rồi đi làm, anh thấy sắc mặt em không tốt lắm.”

Thịnh Hoàn Hoàn lại trông thấy vết bầm trên cánh tay của anh, ngẩng đầu mới phát hiện bên mặt trái anh hơi sưng: “Anh và Lăng Tiêu đánh nhau?”

Tối hôm qua sau khi cô rời đi, Đường Nguyên Minh và Lăng Tiêu vẫn chưa về.

Đường Nguyên Minh không trả lời mà ngồi xuống đối diện Thịnh Hoàn Hoàn: “Đồ ăn sắp nguội rồi, mau ăn đi, lát nữa em còn phải đến công ty.”

“Đừng đánh trống lãng với em.”

Thịnh Hoàn Hoàn rất phiền, chuyện của công ty đã làm cô sứt đầu mẻ trán, cô không có sức lực đi ứng phó với họ nữa, hiện tại cô chỉ một lòng muốn được yên tĩnh, vì sao họ lại không cho cô toại nguyện?

“Không phải vì em.” Đường Nguyên Minh giải thích: “Không phải đánh nhau vì em, ân oán giữa anh và anh ta không liên quan gì đến em.”

“Thật sự không liên quan đến em sao?” Thịnh Hoàn Hoàn không tin, cô nhấn mạnh với Đường Nguyên Minh: “Đừng trêu chọc Lăng Tiêu, em không muốn hai người đánh sống đánh chết vì em, kết quả em lại thành hồng nhan họa thủy.”

“Sẽ không.” Đường Nguyên Minh cười cười: “Em nghĩ nhiều quá rồi Hoàn Hoàn, em cảm thấy anh và Lăng Tiêu giống dạng đàn ông giận dữ vì hồng nhan sao?”

Không giống, họ là thương nhân khôn khéo ăn người không nhả xương.

Chuyện ngu xuẩn giận dữ vì hồng nhan này không phù hợp với phong cách làm việc của họ.

“Vậy ai đánh thắng?” Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên hỏi.

Đường Nguyên Minh sửng sốt, dường như không ngờ Thịnh Hoàn Hoàn lại hỏi như vậy, tiếp đó khóe miệng anh hơi nhếch lên: “Em muốn ai thắng thì người đó thắng.”

Ván cờ này của anh và Lăng Tiêu không có thắng bại, ai được giai nhân quan tâm thì người đó thắng.

Thịnh Hoàn Hoàn đoán Lăng Tiêu cũng không thắng thế được, có lẽ còn thảm hại hơn Đường Nguyên Minh, tối hôm qua hắn chỉ đem theo một thủ hạ, mà Đường Nguyên Minh lại có hơn mười vệ sĩ.

“Hoàn Hoàn, A Minh, sao hai đứa dậy sớm như vậy?” Lúc này giọng nói của Thịnh phu nhân truyền đến từ sau người.

Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu lại liền trông thấy Thịnh phu nhân ôm Tiểu Sam Sam đi tới, trên mặt mang theo ý cười vui mừng.

Thịnh Hoàn Hoàn không tiện nói thêm nữa mà ngồi xuống ăn cơm với họ.

Tiểu Sam Sam có vẻ rất thích Thịnh Hoàn Hoàn, nhìn thấy cô thì y y nha nha cười, lúc thì mút ngón tay, lúc lại thổi bong bóng, trông cực kỳ đáng yêu.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Tiểu Sam Sam, tất cả bực bội của Thịnh Hoàn Hoàn đều tiêu tán, nhịn không được ôm cô bé qua trêu chọc rồi hôn hít.

Đường Nguyên Minh thấy nụ cười như một đứa trẻ của Thịnh Hoàn Hoàn thì ánh mắt càng dịu dàng, chỉ có người phụ nữ trước mắt mới cho anh ngôi nhà và hạnh phúc mà anh muốn.

Lăng Phủ.

Lăng lão thái thái và hai đứa cháu đang chuẩn bị dùng cơm.

Ngôi nhà quạnh quẽ trở nên náo nhiệt một cách hiếm hoi, ấm áp như nắng sớm bên ngoài, tâm tình của Lăng lão thái thái rất tốt nên sắc mặt cũng hồng hào lên mấy phần.

“Bạch quản gia, ông đi gọi Tiêu Nhi lần nữa xem, giờ này rồi sao nó còn chưa xuống?” Lão thái thái vừa nói xong thì Lăng Tiêu đã xuất hiện trên hành lang.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.