Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 889:




Chương 889

Sau đó, ở trong phòng vệ sinh này, anh…

“Ngài Nguyễn biết đây là trường hợp gì chứ?” Tô Khiết trâm mặt, giọng nói cũng có chút lạnh lẽo.

“Chúng ta đổi chỗ.” Lúc này, ý thức của Nguyễn Hạo Thần có chút bay bổng, anh nghe thấy lời của cô, nhưng nhất thời không hoàn toàn hồi thần, rất rõ ràng lúc này cậu ba Nguyễn hoàn toàn không nghe ra ý của cô.

Cậu ba Nguyễn chỉ nắm bắt trọng điểm mà anh muốn nắm bắt!!

Nơi này không được, có thể đổi chỗ, đây hoàn toàn không phải vấn đề!!

Dù sao hôm nay anh tới đây chính là để dẫn cô đi, vậy thì bây giờ dẫn cô rời đi thôi.

Lúc Nguyễn Hạo Thần nói những lời này, thậm chí còn dùng sức hôn lên mặt cô.

Tô Khiết nghe thấy lời của anh, lại nhìn động tác của anh, nhất thời tức giận đỏ mặt.

“Sao? Xấu hổ à.” Mà lúc này, Nguyễn Hạo Thần vừa khéo ngước mắt nhìn cô, thấy khuôn mặt đỏ bừng của cô, anh sững sốt, sau đó bỗng nhiên lòi ra một câu như vậy.

Cậu ba Nguyễn rõ ràng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại.

Tô Khiết mím môi, không lên tiếng, chỉ im lặng điều chỉnh quần áo của mình.

Không biết vì sao, cô bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có chút tủi thân, từ nhỏ tới lớn, chưa có chuyện gì khiến cô cảm thấy như vậy.

Vì cô luôn cảm thấy tất cả mọi chuyện chỉ cần cố găng hết sức làm, làm tới không gì tiếc nuối là được, cuối cùng bất kể là được hay mất, cô đều có thể thản nhiên tiếp nhận.

Đương nhiên, không phải nói muốn cam chịu, mà ngược lại, cô trước giờ đều là có ơn báo ơn, có thù báo thù, chịu bắt nạt thì sẽ trả lại gấp bội.

Cho nên, cô rốt cuộc tủi thân gì chứ?

Cô cũng không biết mình làm sao nữa, trong lòng cô thầm mắng chính mình, Tô Khiết, mày thật sự ngày càng không có tiền đồ.

Nguyễn Hạo Thần bắt nạt cô, cô sẽ trả lại gấp bội, nhưng nghĩ tới chuyện Nguyễn Hạo Thần vừa làm ban nãy với mình, nếu cô trả lại gấp bội, há chẳng phải…

Nhất thời, tâm trạng Tô Khiết càng thêm không tốt.

Cho nên, lúc này cô không muốn nói chuyện, không muốn nói chuyện với anh.

Nguyễn Hạo Thần thấy cô bỗng trở nên im lặng như vậy thì đôi mắt nhanh chóng chớp chớp, ý thức vừa bị mất khống chế vì dược tính ban nãy cũng khôi phục lại.

Thấy lễ phục tán loạn của cô, anh cũng biết mình vừa rồi quá đáng, cho nên anh vươn tay ra, muốn chỉnh lại giúp cô.

Nhưng mà, Tô Khiết nhanh chóng tránh né, cô trực tiếp đi sang một bên, tiếp tục chỉnh lại quần áo.

Mắt cô khẽ rũ xuống, không nhìn anh, cũng không nói câu nào với anh.

Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, âm thầm hít vào một hơi: “Anh xin lỗi, vừa nãy anh quá kích động.”

Ban nãy quả thực là anh đã quá kích động, mặc dù là vì tác dụng của dược hiệu, nhưng Nguyễn Hạo Thần không giải thích nhiều như vậy.

Anh nghĩ, cho dù không có tác dụng của dược hiệu, hễ anh đụng tới cô cũng không cách nào khống chế, ngược lại, nếu người phụ nữ lúc này không phải cô, cho dù anh có uống nhiều thuốc hơn nữa, cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.

Cho nên chuyện này không thể trách anh, muốn trách thì trách sức ảnh hưởng của cô đối với anh quá lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.