Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 865:




Chương 865

Về nước M, tất cả địa bàn của Đường Bách Khiêm ở nước M đều bị anh huỷ rồi, anh cũng đã thiết lập thiên la địa võng ở nước M, anh phải xem thử, cô về đến nước M rồi thì còn trốn thế nào nữa.

Hễ nghĩ đến cô lại chạy trốn cùng với Đường Bách Khiêm, hễ nghĩ đến cô ở cùng với Đường Bách Khiêm, Nguyễn Hạo Thần liền có một kích động muốn giết người.

Tuy anh tin, cô về đến nước M rồi thì tuyệt đối không thể chạy được nữa, nhưng Nguyễn Hạo Thần vẫn muốn vội vã qua đó ngay.

“Lão đại, Đường Bách Khiêm đã nhận nhiệm vụ của Vân Đằng, yến hội tối mai Đường Bách Khiêm sẽ đưa cô Tô cùng xuất hiện.” Chính vào lúc này, Nguyễn Hạo Thần nhận được điện thoại của Chương Bình.

Nghe thấy lời của Chương Bình, khoé môi Nguyễn Hạo Thần khẽ cong lên, rất tốt, nếu đã như vậy, vậy anh sẽ đợi cô ở yến hội.

Đây vốn dĩ là do Nguyễn Hạo Thần sắp xếp, đương nhiên cái anh sắp xếp không chỉ có một nhà Vân Đằng, lần trước sau khi gặp mặt Đường Bách Khiêm ở nước O, Đường Bách Khiêm liền đồng ý bắt đầu nhận án rồi.

Bên Vân Đằng này là do Đường Bách Khiêm nhận.

Cái vụ án của Vân Đằng đó là anh đặc biệt sắp xếp, cái vụ án đó vô cùng đặc thù, cần phải có chuyên môn của Tô Khiết, cho nên Đường Bách Khiêm cần phải đưa Tô Khiết theo.

Nguyễn Hạo Thần rất rõ, nếu Đường Bách Khiêm đã đồng ý với Vân Đằng, thì tuyệt đối không thể và cũng không dám nuốt lời, Đường Bách Khiêm nếu đã biểu thị rõ là sẽ đưa Tô Khiết xuất hiện, vậy thì nhất định sẽ đưa Tô Khiết xuất hiện.

Cho nên, anh chỉ cần đợi ở yến hội là được rồi, anh đợi cô xuất hiện.

Sắp xếp của Đường Lăng rất ổn thoả, sau khi Tô Khiết xuống máy bay, Đường Lăng còn sắp xếp người đón Tô Khiết đến thành phố.

Sau khi Tô Khiết xuống xe, tìm đến địa chỉ mà Đường Bách Khiêm cho cô.

Lúc cô đến, bọn người Đường Bách Khiêm cũng mới đến, còn chưa có hoàn toàn sắp xếp xong.

“Mẹ, mẹ về rồi.” Đường Vũ Kỳ nhìn thấy cô, liền nhanh chóng chạy đến, trực tiếp ôm lấy cô.

“Ừm, mẹ về rồi.” Tô Khiết trực tiếp ôm bé vào lòng mình, lại ôm lấy Đường Minh Hạo đúng lúc đi tới vào lòng.

“Minh Hạo cảm thấy thế nào rồi? Có khó chịu không?” Tô Khiết nhìn Đường Minh Hạo, vẻ mặt lo lắng.

“Mẹ yên tâm, con không sao, con đã hoàn toàn khoẻ rồi, không có chút cảm giác khó chịu gì hết.” Đường Minh Hạo hiểu chuyện, đương nhiên không muốn Tô Khiết lo lắng.

“Cô về cũng thật nhanh, chuyện bên đó làm xong rồi sao?” Nhạc Hồng Linh đi tới, trên mặt mang theo nụ cười khẽ.

“Làm xong hết rồi.” Tô Khiết khẽ gật đầu, suy nghĩ một hôi, rồi lại nói: “Ý như vậy, là không có sao rồi ư?”

“Nếu đã về rồi thì hẳn là không có chuyện gì rồi, lão đại đã không còn hạn chế mọi người nhận án nữa.” Khoé môi Nhạc Hồng Linh bĩu lên: “Bày ra trận thế lớn như vậy, hình như cũng không có xảy ra chuyện gì, nhưng mà, địa bàn của chúng ta đều bị huỷ rồi.”

Tô Khiết cũng cảm thấy chuyện này có chút thùng rỗng kêu to, nhưng nếu đã không sao rồi, thì không cần lo lắng nữa.

“Không đúng, lúc trước cô về thành phố A, vẫn xảy ra một số chuyện, kẻ địch chặn đến cửa, nhưng cuối cùng không làm gì hết mà lại đi, cái này cũng thật là kỳ lạ rồi, cô nói xem bọn họ rốt cuộc là vì cái gì?” Nhạc Hồng Linh lúc đó mãi rửa mặt cho Đường Vũ Kỳ, cho nên không biết chuyện Đường Minh Hạo len lén đi xuống dưới, cũng không hiểu tình hình cụ thể.

Dù sao khi cô làm xong cho Đường Vũ Kỳ thì người cũng đã đi rồi, chuyện gì cũng không có.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.