Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 781:




Chương 781

Giờ cô hoàn toàn làm theo thỏa thuận.

Tất nhiên là cô cũng dựa theo ý của Nguyễn Hạo Thần mà làm.

Ý của Nguyễn Hạo Thần là lấy được cổ phần của Nguyễn Thị liền ly hôn ngay lập tức!

Tô Khiết lại nghĩ đến Mộng Nhược Đình, cuộc điện thoại vừa rồi của ông Nguyễn khiến cô thấy, quan hệ giữa Mộng Nhược Đình và Nguyễn Hạo Thần chắc chắn không đơn giản.

Cho nên giờ cổ phân đã đến tay, thủ tục ly hôn này tất nhiên là xử lý càng nhanh càng tốt.

Thư ký Lưu nghe được những lời này liền kinh sợ, hai mắt mở to, khó tin nhìn Tô Khiết.

Chuyện này liên quan gì đến anh ta? Vì sao lại phải để anh ta xử lý?

Nhưng đây là ly hôn? Bà chủ ly hôn với tổng giám đốc, sao lại phải kéo theo anh ta?

Không phải? Vì sao tổng giám đốc lại ly hôn với bà chủ, anh ta vẫn cảm thấy tổng giám đốc đối với bà chủ không tệ, còn có chút thích bà chủ, vì sao lại phải ly hôn chứ?

“Anh xem chút đi rồi giúp tôi làm thủ tục.” Tô Khiết thấy thư ký Lưu không có ý nhận bèn trực tiếp đặt tờ thỏa thuận kia lên bàn.

Cô nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, sau đó bổ sung thêm một câu: “Anh mau lên, thời gian của tôi gấp gáp.”

Vốn cô không cần phải vội như vậy nhưng Minh Hạo nhà cô bỗng nhiên bị bệnh đang nằm ở bệnh viện, cô phải mau chóng trở về.

Hiện tại cách thời gian máy bay cất cánh còn 3 tiếng, từ đây đến sân bay mất một tiếng, trong thời gian hai tiếng, với năng lực của thư ký Lưu chắc là có thể làm xong thủ tục ly hôn.

Dù sao người giống như bọn họ đều có cách đặc biệt.

“Bà chủ, tôi còn có chuyện phải làm, tôi đi trước đây.” Thư ký Lưu lúc này bắt đầu cảm thấy sau lưng toát mồ hôi, hiện tại anh ta chỉ muốn mau chóng rời đi, chuyện như vậy anh ta tuyệt đối không thể làm.

Anh ta sợ là xong chuyện tổng giám đốc sẽ giết anh ta mất.

“Đứng lại.” Tô Khiết thấy thư ký Lưu muốn chậy, cô cũng biết sự lo sợ của thư ký Lưu.

Thư ký Lưu lúc này rất muốn rời đi, rất muốn rời đi nhanh một chút nhưng nghe được lời của Tô Khiết, anh ta vẫn dừng lại, tổng giám đốc anh ta không đắc tội nổi, bà chủ anh ta càng không dám đắc tội.

“Đây là tôi đã thỏa thuận xong với tổng giám đốc các anh rồi, sẽ không có vấn đề gì cả, nếu anh không yên tâm có thể gọi điện thoại cho tổng giám đốc anh hỏi thử.” Tô Khiết nhanh chóng bổ sung thêm một câu.

Tô Khiết biết anh ta lo cái gì, nếu thư ký Lưu lo lắng vậy có thể gọi điện trực tiếp cho Nguyễn Hạo Thần để hỏi cho rõ.

Tô Khiết nghĩ, vốn Nguyễn Hạo Thần cưới cô là vì tập đoàn Nguyễn Thị, giờ ông Nguyễn đã ký tên rồi, Nguyễn Thị là của Nguyễn Hạo Thần, nhiệm vụ của cô đã hoàn thành rồi.

Cho nên Nguyễn Hạo Thần không có lý do gì mà không đồng ý ly hôn.

Huống hồ còn có một cô Mộng.

Nguyễn Thị đã nắm được trong tay, Nguyễn Hạo Thần cũng không e ngại gì ông cụ nữa, nói không chừng có thể cùng cô Mộng hữu tình thành thân.

Cho nên Tô Khiết lúc này vô cùng chắc chắn, nếu thư ký Lưu gọi điện cho Nguyễn Hạo Thần hỏi chuyện này, Nguyễn Hạo Thần nhất định sẽ đồng ý, cho nên cô quả thực không lo lắng chút nào.

Thư ký Lưu hoàn toàn kinh sợ, nhất thời không định thần được.

“Phát ngốc cái gì thế? Nếu anh lo lắng thì gọi điện hỏi tổng giám đốc các anh đi.” Tô Khiết lại thúc giục, lúc này sắc mặt cô vân đạm phong khinh, bởi vì cô thực sự không lo lắng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.