Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 591:




Chương 592


Tô Khiết nhanh chóng viết xuống điều thứ hai, nếu cô giúp Nguyễn Hạo Thần lấy được cổ phần Nguyễn thị thì khi Nguyễn Hạo Thần không có ở thành phố A, cô có thể đến công ty tìm thư ký Lục giải quyết thủ tục ly hôn.



“Đã xong hai điều rồi, còn cần viết gì nữa?” Tô Khiết viết xong không vội gì viết tiếp mà nhìn cậu ba Nguyễn hỏi ý kiến của anh.


Hiển nhiên, giờ phút này, Tô Khiết đang say rượu nên không muốn động não.


“Được rồi, đủ rồi.” Cậu ba Nguyễn cảm thấy đã đủ rồi, còn để cô viết nữa thì chắc anh sẽ bị thổ huyết thật mất thôi.




“Nhiêu đây là đủ rồi sao?” Tô Khiết liếc nhìn bản hợp đồng đầu tiên rồi lại nhìn vào chỗ mình vừa mới viết, cô cứ có cảm giác sai sai.


“Bản hợp đồng mới đã viết rồi vậy cái cũ phải chăng có thể xé được rồi.” Cậu ba Nguyễn sợ cô xem lại hợp đồng cũ thì sẽ nghĩ ra gì đó, ví dụ như thêm vào mấy cái thời hạn linh tinh thì khổ tâm của anh sẽ thành công cốc.


Tuy rằng những gì đã viết sẽ biến mất sau một tháng nữa nhưng anh đã tính trước rồi, đợi mai cô hoàn toàn tỉnh táo, anh sẽ đưa nó cho cô xem.


Đợi cô tỉnh lại rồi anh sẽ để cô xem thật kỹ, vê sau cô sẽ có thể hoàn toàn chết tâm, không bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn nữa.


Anh hiểu tính cô, từ trước đến nay cô là người tuyệt đối tuân thủ lời hứa, hợp đồng cô đã đích thân ký thì cho dù có hối hận, có buồn phiền đi nữa thì cô cũng sẽ giữ lời.


Có điều không biết sau khi cô hoàn toàn tỉnh táo và xem lại bản hợp đồng mới mình đã ký thì sẽ có phản ứng như thể nào đây.


Nhất định sẽ rất thú vị.


“Uhm.” Lúc này, Tô Khiết đồng ý cực kỳ sảng khoái, hợp đồng mới đã được ký thì cái cũ có giữ lại cũng vô dụng, Tô Khiết thấy logic mà anh đưa ra hoàn toàn hợp lý, không sai chút nào cả.


Tô Khiết không chỉ đồng ý mà lúc này cô còn trực tiếp xé nát hợp đồng cũ.


Cậu ba Nguyễn thấy cô xé bỏ hợp đồng cũ một cách nhanh chóng, không chút do dự, đôi mắt đẹp liền cong lên, nở một nụ cười hạnh phúc.


Cậu ba Nguyễn thấy cô không hề do dự nhanh chóng xé toang bản thỏa thuận cũ, đôi mắt đẹp cong lên, cười hết sức vui vẻ. Giày vò nửa ngày, hành động đó của cô khiến anh hài lòng nhất, buồn bực suốt một buổi tối, rốt cuộc lúc này tâm trạng của anh đã trở lại bình thường.


“Ngoan lắm.” Cậu ba Nguyễn ôm cô, hôn mạnh lên mặt cô một cái, khóe môi không cong lên, không giấu được ý cười trên khuôn mặt. Anh vốn đang đau đầu nghĩ làm sao mới có thể khiến cô tự tay xé nát bản thỏa thuận cũ. Anh không hề nghĩ tới, lần này anh nói gì cũng vô dụng, cô lại có thể tự giác xé nát nó như thế, như vậy thật là quá tốt.


Cô tự tay viết bản thỏa thuận mới, tự tay xé bản thỏa thuận cũ, nên chuyện này hoàn toàn không thể trách anh được. Cậu ba Nguyễn cảm thấy không có gì tốt đẹp hơn chuyện này, anh ném thẳng bản thỏa thuận cô vừa xé vào thùng rác.


Tô Khiết cầm lấy bản thỏa thuận vừa mới viết, định cất đi.


“Đừng cất, cứ để đấy đã.” Cậu ba Nguyễn định để ngày mai sau khi tỉnh dậy, cô sẽ nhìn thấy bản thỏa thuận mới này, chỉ cần để cô nhìn thấy, để cô biết rõ hôn nhân của bọn họ không có kỳ hạn thì cô mới có thể từ bỏ ý định ly hôn.


Tô Khiết đảo mắt nhìn anh, định nói gì đó, nhưng anh lại tiếp tục hôn cô, anh đã đạt được mục đích, nên lần này nụ hôn của anh càng sâu hơn càng triền miên hơn.


Tô Khiết vốn mơ màng, lại bị anh hôn như vậy, càng cảm thấy choáng váng, thậm chí không còn phân biệt được phương hướng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.