Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 402:




Chương 402

Lúc này Nguyễn Hạo Thần cũng đã hôn cô rồi, có làm cái gì nữa thì cũng đã không kịp, cũng không thích hợp, cho nên Tô Khiết không hề cử động, cũng không chống cự.

Tô Khiết nghĩ rằng anh cũng chỉ muốn hôn cô một chút thì coi như xong, không ngờ đến Nguyễn Hạo Thần lại thừa dịp lúc cô kinh ngạc mà trực tiếp xâm nhập vào, không ngừng làm sâu nụ hôn này.

Ở trước mặt của tất cả mọi người, anh hôn vừa kịch liệt mà lại triền miên.

Lúc này đôi mắt của người đàn ông đang đứng trên lâu năm đột nhiên nheo lại, hai tay nắm lại thật chặt, một hơi thở sát ý trực tiếp tản ra.

Nguyễn Hạo Thần vậy mà lại hôn cô!

Mà càng khiến cho anh ta phẫn nộ hơn chính là, cô vậy mà lại không từ chối, vậy mà lại mặc cho Nguyễn Hạo Thần hôn cô ở trước mặt của nhiêu người như vậy.

Sao cô lại có thể chứ? Tại sao cô lại có thể cho phép Nguyễn Hạo Thần hôn cô?

Đã nhiều năm như vậy, anh ta vẫn bầu bạn ở bên cạnh của cô, thậm chí ngay cả một nụ hôn lịch sự mà anh ta cũng chưa từng có, nhưng mà bây giờ cô lại để cho Nguyễn Hạo Thần hôn môi của cô, hơn nữa còn…

Hợp đồng kết hôn? Hợp đồng kết hôn cái quỷ gì.

Giờ phút này, anh ta muốn giết người, thật sự muốn giết người.

Nguyễn Hạo Thần, giỏi, rất giỏi!

Dụ Vỹ Luân vốn muốn nói mấy lời nhục nhã Tô Khiết, nhưng lại trực tiếp bị chặn ở cổ họng, một chữ cũng không nói ra được, anh ta cứ nhìn chằm chằm vào Nguyễn Hạo Thần đang hôn Tô Khiết.

Cho dù là giờ phút này tận mắt nhìn thấy, anh ta cũng không dám tin tưởng vào mắt của mình.

Làm sao có thể? Cái này làm sao có thể được?

Cậu ba Nguyễn sao có thể hôn Tô Khiết được?

Cũng bởi vì một câu “hẹn hò không” của Tô Khiết, cậu ba Nguyễn vậy mà lại liên hôn cô, cái này sao có thể được chứ?

Anh ta không tin, không tin, nhưng mà tất cả những thứ ở trước mắt, anh ta không tin thì không được.

Lúc này tất cả mọi người vây quanh xem náo nhiệt cũng đã hoàn toàn sợ hãi, cậu ba Nguyễn chính là người đàn ông mà tất cả những người phụ nữ tha thiết ước mơ muốn được gả cho, được công nhận là người chồng quốc dân.

Lúc này, anh bị một người phụ nữ xấu như vậy quyến rũ ở trước mặt của tất cả mọi người, không phải là anh hẳn nên tức giận, anh hẳn nên dìm chết người phụ nữ xấu xí này ở trước mặt của mọi người hay sao?

Nhưng mà, nhưng mà tại sao anh lại hôn người phụ nữ quái chị kia chứ? Hơn nữa còn hôn nồng nàn như vậy, hôm triền miên như vậy?

Giờ phút này, tất cả những người phụ nữ có mặt ở đây hận không thể chọc mù mắt của mình, bọn họ quả thật không muốn nhìn thấy cảnh tượng như thế này.

Lúc này, Tô Khiết bị anh ôm chặt ở trong ngực không thể động đậy được, mà bây giờ cô cũng không thể cử động lung tung, thân thể của cô hơi cứng đơ, tay nắm chặt lại thành nắm đấm, không biết là bởi vì khẩn trương hay là còn bởi vì nguyên nhân gì khác…

Rốt cuộc Nguyễn Hạo Thần cũng đã thả đôi môi của cô ra, nhưng mà bàn tay đang ôm lưng của cô lại chặt hơn mấy phần, ôm cô thật chặt ở trong ngực của mình, đôi mắt đang nhìn về phía cô nhiễm lên ý cười, có vẻ như nhuộm thêm chút sắc thái khác thường: “Chúng ta vê nhà thôi.”

Trong câu nói này tràn ngập mùi vị mập mờ khiến cho người ta có suy nghĩ kỳ quái.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.