Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 377:




Chương 377

Tô Khiết hơi giật mình, nhưng phản ứng đầu tiên của cô không phải quay đầu nhìn, mà là đưa điện thoại di động chuyển sang chế độ chụp hình tự sướng, hướng điện thoại di động về phía Đường Minh Hạo nói, sau đó từ trong điện thoại di động quan sát tình hình phía sau.

Nghề nghiệp của cô có tính nguy hiểm nhất định, nên những phản ứng thế này đều là cách bảo vệ bản thân cơ bản nhất.

Nhưng khi Tô Khiết nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần từ trong điện thoại di động, rõ ràng là cô hơi ngẩn người một chút.

Tại sao lại là anh?

Anh đang theo dõi cô? Vì sao?

Mấy ngày nay cô vẫn luôn ở nhà rất ngoan ngoãn, cũng không làm gì cả, hẳn là không có việc gì khiến cho anh phải nghi ngờ.

Hơn nữa, mấy ngày nay cô cũng không phát hiện có người chằm chằm vào mình. Vậy nên cô đến sân bay có lẽ Nguyễn Hạo Thần cũng không biết.

Cô cảm thấy dựa vào tính cách cuồng vọng và kiêu ngạo của Nguyễn Hạo Thần, anh sẽ không làm ra những chuyện theo dõi vụn vặt như vậy.

Tô Khiết đột nhiên nhớ tới việc trước khi Nguyễn Hạo Thần đi công tác từng nói với cô, anh phải đi công tác ba ngày, tính toán thời gian một chút, có lẽ hôm nay là ngày trở về.

Như vậy có thể chỉ là trùng hợp, đúng lúc cô đến sân bay, mà anh lại vừa xuống máy bay và thấy được cô nên mới theo tới.

Tô Khiết cảm thấy khả năng này là lớn nhất.

Nếu là như vậy, vậy thì tất cả đều là trùng hợp, Nguyễn Hạo Thần chỉ là vừa mới bắt gặp cô, cho nên theo tới.

Nhưng bây giờ cô tới là để đón hai bảo bối?

Cô không muốn để cho những người khác biết đến sự tồn tại của hai bảo bối, dù sao thân phận của các con cũng quá mẫn cảm, đến bây giờ cô cũng chưa biết cha ruột của chúng là ai, cô không thể để cho hai bảo bối nhận tổn thương bởi bất cứ lời đồn đại nào.

Bây giờ cô và Nguyễn Hạo Thần đã nhận được giấy chứng nhận, tuy nói là hợp đồng kết hôn, nhưng nếu để cho người ta biết cô có hai đứa con, cũng không biết sẽ gây ra phiền phức gì.

Nếu Nguyễn Hạo Thần phát hiện…

Mà ngay lúc này, Hứa Dinh Dinh mang theo hai bảo bối, đã đi đến lối ra.

Tô Khiết thấy hai bảo bối cách cô càng ngày càng gần, vốn phải là vui vẻ, nhưng bây giờ lại âm thầm nóng ruột.

Tô Khiết biết Nguyễn Hạo Thần quá khôn khéo, quá nguy hiểm, không phải người dễ bị lừa gạt, chỉ cần sơ sót một chút cô có lẽ sẽ chết không có chỗ chôn.

Vậy nên, cô tuyệt đối không thể để cho anh nhận ra bất cứ điều khác thường nào.

Tô Khiết âm thầm thở ra một hơi, sau đó tìm số điện thoại của Nguyễn Hạo Thần, ấn gọi đi.

Nguyễn Hạo Thần đứng ở sau lưng cô cách đó không xa, khi nhận được cuộc điện thoại của cô thì đôi mắt khẽ híp lại, cũng không lập tức nghe máy, chờ đến sau khi điện thoại vang lên hồi chuông thứ ba anh mới nhận.

“Alo.” Giọng nói của anh trầm ấm và vô cùng từ tính, nghe rất êm ta, giống như thường lệ, nghe không cảm thấy bất cứ cảm xúc nào.

Trong giọng nói của anh không nghe ra bất cứ điều bất thường nào khiến cho khóe môi Tô Khiết hơi giật giật, thật sự có thể giả bộ, rõ ràng là đứng ở sau lưng cô nhưng còn giả vờ như không có chuyện gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.