Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 356:




Chương 356

Đương nhiên lời mà cậu năm Tào nói lúc này hiển nhiên là đặc biệt nói cho Dụ Vỹ Luân nghe, Dụ Vỹ Luân kinh ngạc, sắc mặt nhanh chóng biến đổi, anh ta rất rõ ràng nếu như anh ta thật sự chọc Nguyễn Hạo Thần không vui, một câu nói của Nguyễn Hạo Thần có thể sẽ khiến toàn bộ mọi thứ của nhà họ Dụ biến mất.

Mí mắt Tô Khiết giựt giựt, hai người một người tàn nhẫn, một người thâm độc, phối hợp thật là tốt!!

Dụ Vỹ Luân hung hăng thở ra một hơi, sau đó bưng ly bia trước mặt lên, nhắm mắt lại mà rót vào miệng, sau khi cạn một ly, Dụ Vỹ Luân liên cảm thấy một chỗ nào đó đã bị mất kiểm soát rồi, đã có một chút chất lỏng bị vắt ra, làm ướt quần của anh ta.

Nhưng mà, cũng may anh ta liều mạng mà nhịn lại, chảy ra không có nhiều, anh ta lúc này ngồi trên ghế, lại mặc độ vest, cho nên không dễ bị người ta phát hiện dị thường.

Dụ Vỹ Luân nhìn phía trước vẫn còn lại một ly bia lớn, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, anh ta biết rõ lúc này anh ta đã nhẫn nhịn đến cực hạn rồi, nếu như uống thêm ly bia lớn này nữa, sợ là sẽ tại chỗ….

Dụ Vỹ Luân không khỏi nhìn sang Nguyễn Hạo Thần, hy vọng Nguyễn Hạo Thần có thể tha cho anh ta, nhưng Nguyễn Hạo Thần căn bản không nhìn anh ta lấy một cái.

Sự tàn nhẫn của cậu ba Nguyễn không phải hư truyền a!!

Dụ Vỹ Luân biết anh ta không có sự lựa chọn, cho dù thật sự xảy ra chuyện mất mặt trước đám đông đi nữa, anh ta cũng phải uống.

Dụ Vỹ Luân vặn vẹo cơ thể, cật lực kẹp sát đôi chân lại, nghiến răng, nhắm mắt, uống cạn ly cuối cùng giống như đi hành quyết.

Cuối cùng, ly bia lớn cũng chui vào bụng, Dụ Vỹ Luân đột nhiên chỉ cảm thấy đau nhói ở chỗ nào đó, dù có cật lực nhịn thế nào vẫn cảm thấy chất lỏng chảy ra nhiều hơn.

Nhưng cũng may mà vẫn chưa có hoàn toàn mất kiểm soát, anh ta vẫn cố gắng nhịn, kìm nén, chí ít không có hoàn toàn làm ướt quần, cũng không có bị chảy xuống đất.

Nguyễn Hạo Thần lúc này mới đảo mắt qua liếc nhìn anh ta một cái, cái ánh mắt đó rất lạnh, rất băng, có thể nhìn ra cậu ba Nguyễn không hài lòng lắm.

Nghe nói, đàn ông mà cứ mãi nhịn, sẽ nghẹn chết tuyến tiền liệt đó.” Khoé môi cậu năm Tào cong lên, trên mặt lộ rõ ý cười: Cậu Dụ, có cần tôi giúp anh không?”

Dụ Vỹ Luân khẽ sững sờ, cậu năm Tào sẽ giúp anh ta? Giúp anh ta thế nào?

Cậu năm Tào và cậu ba Nguyễn là cùng bọn, cậu năm Tào sẽ giúp anh ta?

Dụ Vỹ Luân đang suy nghĩ, cậu năm Tào đột nhiên huýt sáo, tiếng huýt của cậu năm Tào lúc này còn lớn hơn nhiều so với tiếng mà Tô Khiết huýt trước đó nữa.

Hơn nữa vừa rồi Dụ Vỹ Luân đã uống thêm ba ly bia, vốn đã hoàn toàn không thể kiềm chế được rồi.

Theo tiếng huýt sáo vừa to vừa dài của cậu năm Tào, quần tây của Dụ Vỹ Luân từ từ bị ướt, dưới ống quần có chất lỏng từ từ chảy ra, và dĩ nhiên cũng có một mùi nhẹ lan ra.

Những người xem trong đại sảnh bắt đầu phá lên cười, đương nhiên cũng lũ lượt tránh xa ra, có một số cô gái xấu hổ đỏ cả mặt!!

Dụ Vỹ Luân lúc này thật ao ước có một cái lỗ để chui xuống mà.

Cậu Dụ, cậu nói xem, cậu lớn như vậy rồi mà còn tè ra quân nữa, có mất mặt không a?” Cậu năm Tào lại không nhanh không chậm mà bổ sung một câu.

Dù thế nào đi chăng nữa, Tô Khiết vẫn là vợ của anh ba trên danh nghĩa, Dụ Vỹ Luân đã bắt nạt Tô Khiết trước mặt anh ba, đúng là tự mình tìm cái chết! I Phải nói, điều này đã được coi là nhẹ rồi đó!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.