Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 350:




Chương 350

Dù sao mọi người đều nhận định rằng cho dù Tô Khiết có không ngốc đi nữa thì cũng tuyệt đối không thể lọt vào trong mắt của cậu ba Nguyễn được.

Nhưng đôi mắt của Tô Nghiên Nghiên thì đột nhiên sáng lên, trên mặt rõ ràng có thêm vài phân hưng phấn, hôm nay là bữa tiệc nhà họ Tô, cậu ba Nguyễn đặc biệt qua đây có khi nào là vì cô ta không? Nếu như có thể được cậu ba Nguyễn xem trọng, có thể trở thành vợ của cậu ba Nguyễn…

Tô Nghiên Nghiên càng nghĩ càng hưng phấn.

Thật sự là vinh dự của chúng tôi khi cậu Thần có thể đến đây hôm nay, tôi giúp cậu Thần bưng ly rượu tới đây.” Tô Nghiên Nghiên đi tới, vẻ mặt cười khẽ, đặt rượu trong tay xuống trước mặt cậu ba Nguyễn, cơ thể khẽ cúi về phía trước, giả vờ vô ý mà lộ ra sự đầy đặn nửa che nửa hở ra trước mặt cậu ba Nguyễn.

Cái ý vị câu dẫn này đã quá là rõ ràng.

Khoé miệng Tô Khiết khẽ cong lên, sau khi Nguyễn Hạo Thần đi vào, không có nói chuyện với cô, hơn nữa hình như là còn rất bất mãn đối với cô.

Hoặc là Nguyễn Hạo Thần không chỉ là bất mãn đối với cô, mà còn giữ khoảng cách với cô để tránh cho cuộc hôn nhân của họ bị bại lộ.

Vì vậy, cô cảm thấy mình nên rời đi trong tình huống này, tránh đi một chút luôn tốt hơn.

Tô Khiết bưng một ly nước lên, trực tiếp đứng dậy rời đi.

Cậu năm Tào trực tiếp há hốc mồm, cái, cái tình huống gì vậy?

Chính chủ đi rồi, để lại một ả diêm dúa loè loẹt ở đây để làm người khác kinh tởm à?

Ả diêm dúa này cảm thấy body của mình đẹp lắm sao? Vậy mà còn dám lộ ra trước mặt anh ba nữa? Thật mẹ nó kinh tởm mà.

Đôi mắt sâu thẳm của Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng híp lại, trong đôi mắt lạnh lùng ẩn chứa một sự nguy hiểm khiến người ta kinh hãi.

Đầu tiên là giả vờ như không biết anh, không chào anh lấy một cái, bây giờ vậy mà còn trực tiếp bỏ đi.

Tốt, rất tốt! !

Cô cả Tô, cậu chủ Dụ mời cô qua đó một chút.” Sau khi Tô Khiết đi được vài bước, thì giám đốc Lý đúng lúc đi ngang qua cô, nói nhỏ một câu.

Mi tâm Tô Khiết khẽ nhíu lại, nghĩ đến Dụ Vỹ Luân bây giờ không thể nhúc nhích, cho dù thế nào đi nữa thì cũng là cô hại.

Hơn nữa, cô và Nguyễn Hạo Thần là ẩn hôn, Nguyễn Hạo Thần không để ý đến cô, cô đương nhiên cũng nên tránh bị hiềm nghị, không thể để người khác nhìn ra chút sơ hở nào được.

Cho nên, Tô Khiết liền trực tiếp đi đến bên cạnh Dụ Vỹ Luân.

Đôi mắt Nguyễn Hạo Thần trực tiếp trở nên âm trầm, cô né anh, vậy mà lại đi tìm Dụ Vỹ Luân?

Đáng chết, anh đi công tác hai ngày, lá gan cô càng lúc càng lớn rồi!!

Cô thật là dám…

Khoé miệng cậu năm Tào giựt dữ dội, chắc không phải anh mù rồi đó chứ? Tô Khiết né anh ba, rồi đi tìm Dụ Vỹ Luân?

Không, không phải anh ta mù, mà là mắt của Tô Khiết mù rồi, đúng, tuyệt đối là như vậy!

Kêu tôi làm gì?” Tô Khiết ngồi trên ghế chân cao, nhàn nhạt liếc nhìn Dụ Vỹ Luân một cái.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.