Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3451:




CHƯƠNG 3451

Chẳng lẽ, cô lại để cho con giống như mình, không thể xuất đầu lộ diện công khai trước mặt mọi người.

Không, cô tuyệt đối không cho phép chuyện đó xảy ra.

Một mình cô thì thế nào cũng được, nhưng cô không thể để con mình cũng phải chịu khổ theo.

“Vì sao không được?” Cơn giận Tư Đồ Không vừa mới ép xuống lại trào dâng, thái độ từ chối của cô còn có thể mạnh mẽ hơn nữa không?

“Thỏa thuận của chúng ta không bao gồm việc sinh con.” Liễu Ảnh thở khẽ một hơi, cô biết rõ anh ta rất độc đoán, chuyên quyền, rất khó nói chuyện lý lẽ với anh ta. Những việc khác cô sẽ không tranh luận làm gì, nhưng chuyện về con cái thì tuyệt đối không thể được.

Mặt Tư Đồ Không sa sầm xuống ngay lập tức. Hiện tại, chuyện anh ta không muốn nghe thấy cô nhắc đến nhất chính là về mối thỏa thuận đó. Mỗi lần cô nhắc tới, chẳng khác nào đang nhắc nhở anh ta, sở dĩ cô ở bên cạnh anh ta năm năm cũng là vì phần thỏa thuận đó. Nếu không vì có bản thỏa thuận thì chắc chắn cô sẽ không ở bên anh ta.

Hơn nữa, bây giờ thỏa thuận của họ cũng đã hết hạn, mỗi lần cô đề cập đến chuyện đó đều như thể đang kích động anh ta.

“Tư Đồ Không, rõ ràng ngay từ đầu thỏa thuận của chúng ta đã viết rất rõ, bây giờ anh cần gì phải cố tình gây sự.” Liễu Ảnh nghĩ đến lý do Tư Đồ Không không cho mình rời đi chỉ vì chủ nghĩa đàn ông của anh ta thì chuyện đẻ con lại càng không có khả năng.

“Trên thỏa thuận đã viết rất rõ ràng, mọi việc trong năm năm này sẽ do tôi quyết định.” Tư Đồ Không thật sự không muốn dùng chuyện này để uy hiếp cô, nhưng anh ta phát hiện ra rằng, bây giờ ngoài việc dùng thỏa thuận để uy hiếp cô thì tất cả những cách khác đều vô dụng.

Khi trước, anh ta lấy Bùi Dật Duy ra để uy hiếp cô thì nay cũng đã hết hiệu nghiệm, anh ta còn có thể dùng biện pháp gì nữa, chỉ có thể dùng thỏa thuận để kiếm chuyện thôi.

“Đúng, năm năm qua tôi vẫn luôn làm theo lời anh nói.” Con ngươi Liễu Ảnh thoáng dao động, quả thực trong thỏa thuận có viết như vậy, cho nên năm năm qua, cô chưa bao giờ làm trái ý anh ta.

Không chỉ riêng chuyện đó mà tất cả các điều khoản của thỏa thuận cô đều một mực tuân thủ trong suốt năm năm.

Cô không hiểu bây giờ anh ta nhắc đến là có ý gì.

Nghe lời cô nói, Tư Đồ Không lại thấy đau lòng. Năm năm qua, quả thực cô vẫn luôn rất nghe lời anh ta. Anh ta bảo cô làm gì thì cô làm nấy, chuyện anh ta không cho phép, cô nhất định sẽ không làm. Vì vậy, suốt năm năm qua, cô đã phải che giấu bản tính của mình, trong lòng hẳn là không hề thoải mái.

“Mấy ngày trước tôi đã nói rồi, muốn em sinh cho tôi một đứa con, khi đó thỏa thuận của chúng ta còn chưa kết thúc.” Bây giờ, tuy xót thương cô, nhưng anh ta cũng hiểu mình chỉ có thể dùng cách này để giữ cô lại. Trách anh ta không chịu nói lý lẽ cũng được, trách anh ta chơi xấu cũng không sao. Anh ta không quan tâm, chỉ cần có thể giữ lại cô bên cạnh mình là được.

Anh ta vẫn còn nhớ rõ chuyện lúc trước, cô không đồng ý khi anh ta cấm cô gặp Bùi Dật Duy. Dù sao, họ cũng ở bên nhau năm năm rồi, cho dù cô vẫn luôn che giấu bản tính thật sự thì anh ta vẫn hiểu con người cô.

Chuyện nào đã hứa, nhất định cô sẽ làm được, nhưng chuyện nào không đồng ý, cô sẽ nhất quyết làm theo ý mình.

Tuy nhiên, thỏa thuận của họ giờ đã kết thúc, anh ta không còn cách nào để kiểm soát cô nữa, nên chỉ có thể dùng biện pháp vô lại như thế này mà thôi.

“Tư Đồ Không, anh có biết nói lý lẽ không hả? Đúng vậy, khi đó, lúc anh nói chuyện này thì thỏa thuận của chúng ta chưa kết thúc, nhưng cũng chỉ còn mấy ngày nữa mà thôi. Có mấy ngày mà muốn sinh ra một đứa bé, dù anh có cố tình gây sự thì cũng phải có giới hạn chứ?” Nghe thấy kiểu ăn nói hoàn toàn không phân rõ phải trái này của anh ta, Liễu Ảnh hốt hoảng luôn rồi.

Anh ta làm thế này rõ là đang chơi xấu đây mà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.