Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3401:




Chương 3401

Tư Đồ Không đã biết từ đầu là Liễu Ảnh hẹn với Bùi Dật Duy, đã biết từ đầu rằng hai người bọn họ đã hẹn xong xuôi với nhau nhưng lại không ngờ Liễu Ảnh lại hẹn Bùi Dật Duy ở CLB Tinh Vân.

CLB Tinh Vân là một CLB cao cấp, tính bí mật rất cao, nếu gặp nhau ở CLB Tinh Vân bình thường không cần lo lắng bí mật sẽ bị lan truyền ra ngoài, hơn nữa CLB Tinh Vân thiết kế rất đầy đủ, nơi ăn uống, nghỉ ngơi, giải trí, thậm chí cả nơi ngủ nghỉ cũng đầy đủ.

Bạn ở trong CLB Tinh Vân làm gì cũng được không cần lo lắng bị làm phiền, cũng không lo bí mật sẽ bị tiết lộ ra ngoài.

Vậy nên CLB Tinh Vân là nơi hẹn hò bí mật của rất nhiều cặp tình nhân.

Liễu Ảnh và Bùi Dật Duy lại hẹn nhau ở CLB Tinh Vân.

Mắt Tư Đồ Không từ từ nheo lại, Liễu Ảnh vứt anh ta lại đi hẹn hò với Bùi Dật Duy và còn hẹn nhau ở CLB Tinh Vân, hai người bọn họ coi anh ta là người chết rồi hay sao?

Hiện giờ Tư Đồ Không bắt đầu hối hận vì sao lúc đó không mạnh tay ngăn cản Liễu Ảnh.

“Tổng giám đốc Tư Đồ, anh có cần chúng tôi tiếp tục điều tra không? Chỉ có điều để điều tra bên trong CLB Tinh Vân không phải là chuyện dễ dàng, người của chúng tôi cho dù có lẻn được vào trong cũng chỉ tra ra được số phòng của họ, rất khó để điều tra tình hình bên trong phòng.” Người ở bên kia thấy Tư Đồ Không mãi không nói gì nên đành hỏi dò một câu.

Người này đương nhiên biết về mối quan hệ của Tư Đồ Không và Liễu Ảnh, biết Liễu Ảnh là người phụ nữ của Tư Đồ Không.

Tối rồi mà người phụ nữ của Tư Đồ Không còn hẹn với người khác, hơn nữa còn hẹn ở một nơi như vậy, anh ta cảm thấy một lát sau có lẽ tổng giám đốc Tư Đồ sẽ giết người.

“Không cần đâu.” Tư Đồ Không lại lên tiếng, âm thanh rõ ràng nặng nề hơn rất nhiều, mơ hồ còn có cảm giác hơi khàn khàn.

Anh ta cũng biết kể cả lẻn vào được CLB Tinh Vân rồi thì cũng không thể biết được tình hình bên trong phòng bí mật, bởi vì ở đây thật sự làm rất tốt về khoản này.

Nếu như anh ta tự mình tới đó đương nhiên cũng sẽ có cách nhưng anh ta có muốn tới đó không?

Đôi mắt của Tư Đồ Không khép hờ để che giấu tất cả những cảm xúc trong ánh mắt rồi lại mở mắt ra lần nữa, đôi mắt hình như đã lấy lại được một chút bình tĩnh: “Đứng canh ở bên ngoài, bao giờ hai người đó ra thì báo lại cho tôi biết .”

Anh ta muốn tin Liễu Ảnh thêm một lần nữa, tin rằng cô ta và Bùi Dật Duy có chuyện muốn nói với nhau chứ không phải thật sự là hẹn hò.

Nếu bọn họ thật sự nói chuyện với nhau, anh ta tin rằng không bao lâu nữa bọn họ cũng sẽ ra ngoài.

Nếu thật sự là như vậy, chuyện này sẽ trôi qua như thế, anh ta cũng không truy cứu nữa.

Anh ta cho Liễu Ảnh một cơ hội.

Lúc này bên trong Hội quán Tinh Vân, Liễu Ảnh tìm thẳng tới căn phòng Bùi Dật Duy đã gửi cho cô ta, lúc này Bùi Dật Duy đã ở bên trong đợi cô ta.

Liễu Ảnh cũng không ngờ Bùi Dật Duy sẽ hẹn mình tới đây. Cô ta cũng biết nơi này rất bí mật, dự cảm không lành ban đầu trong lòng càng lúc càng trở nên mãnh liệt.

Cô ta rất hiểu Bùi Dật Duy, nếu không phải có chuyện gì nghiêm trọng, anh ta tuyệt đối sẽ không hẹn ở đây.

Trong lòng Liễu Ảnh đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng đến khi bước vào phòng nhìn thấy Bùi Dật Duy, cô ta vẫn bị vẻ ngoài của Bùi Dật Duy làm cho giật mình.

Lúc này khuôn mặt Bùi Dật Duy trắng bệch, trắng đến mức cắt không ra giọt máu, hơn nữa vừa nhìn cũng biết đây là kiểu trắng nhợt bệnh tật. Cả người Bùi Dật Duy nhìn vô cùng tiều tụy, mệt mỏi, anh ta có vẻ như mấy ngày nay vẫn chưa ngủ.

Không, Liễu Ảnh cảm thấy dáng vẻ anh ta thế này bất cứ lúc nào cũng có thể chết được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.