Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3287:




Chương 3287

Nhưng sao có thể?

Chuyện này căn bản không thể nào.

Thành thiếu chủ nhướng mắt nhìn Cậu Tô.

Cậu Tô nhận ra ánh mắt của Thành thiếu chủ, anh ta lập tức nói: “Tôi có thể đảm bảo rằng tôi đã tận mắt nhìn thấy sợi tóc được kéo ra khỏi đầu cô Đường. Tôi cũng có thể đảm bảo rằng tôi vẫn luôn trông chừng, tôi không thấy tóc bị hoán đổi.”

Cậu Tô nói câu này rất tự tin, nhưng anh ta không có nói tuyệt đối, chỉ nói tận mắt nhìn thấy thôi.

Tắt nhiên, cũng có thể tồn tại những tình huống mà anh ta chưa nhìn thấy, mặc dù khả năng này rất nhỏ, nhỏ đến mức không đáng kể.

Thành thiếu chủ lại đưa mắt nhìn Tiểu Cửu.

“Tôi cũng có thể đảm bảo, những gì tôi muốn nói cũng giống Cậu Tô, hơn nữa tôi còn tự tay nhận lấy sợi tóc từ tay cô Đường, cho nên chắc chắn không có vần đề.” Tiểu Cửu cũng đáp lại một câu.

“Vậy thì chỉ có khả năng cuối cùng, tóc là của cô Đường, nhưng không khớp với Thành chủ, cho nên cô Đường không phải là con gái của Thành chủ.” Những lời như vậy, bọn họ không dám nói, bởi vì bọn họ không dám chọc giận Thành thiếu chủ, chỉ có chú Lương dám nói.

“Thành thiếu chủ, chúng ta phải đối mặt với thực tế.”

Cậu Tô và Tiểu Cửu vội vàng nhìn chú Lương, mặc dù hai người đều hiểu tình huống bây giờ quả thật là như vậy, nhưng có cần thiết phải nói ra bây giờ để kích động Thành thiếu chủ không.

“Thực tế?” Thành thiếu chủ lúc này mới hoàn toàn thu lại cơn tức giận, anh ta nhìn chú Lương, khóe môi kéo ra, giống như đang mỉm cười: “Lúc đầu, chú Lương nói với Thành chủ rằng cô Đường có thể là công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành, vậy chú có từng suy nghĩ đến thực tế chưa?”

Chú Lương khẽ mím môi, không lên tiếng, chuyện kia quả thực là lỗi của ông ta, trước đó đang đi xác nhận nên ông ta không báo cáo cho Thành chủ, trước khi mọi chuyện còn chưa xác nhận xong thì sao ông ta có thể nói với Thành chủ được.

Sau khi quản gia Trọng biết được tin tức thì ông ta đã nói cho Thành chủ, sau đó mới có những chuyện như sau này.

Nhưng mà lúc này chú Lương cũng không giải thích, bây giờ có nói gì cũng vô dụng.

“Ai cũng có thể sẽ mắc sai lầm, Tiểu Cửu cũng sẽ, Tô cũng vậy, ai có thể bảo đảm hai người bọn họ sẽ không phạm sai lầm, tôi sẽ đi lấy một mẫu khác rồi làm giám định lại.” Thành thiếu chủ đã không còn kích động như vừa nãy, nhưng thái độ của anh ta vẫn không thay đổi.

Và ý của anh ta lúc này đã quá rõ ràng, anh ta cho rằng cọng tóc mà Tiểu Cửu và Cậu Tô mang về có thể không đúng nên phải lấy một mẫu khác của cô Đường.

“Thành thiếu chủ, cậu thà nghỉ ngờ năng lực của Tiểu Cửu và Tô còn hơn tin tưởng bản kết quả này sao? Trước kia tôi và quản gia Trọng đã xác định cô Đường không phải là con gái của Thành chủ là bởi vì cô ấy là con của Tô Trung Phương. Năm đó lúc ở nhà họ Tô đã từng làm xét nghiệm ADN, hơn nữa năm đó chính là mẹ của cô ấy đưa cô ấy đến nhà họ Tô, nếu cô ấy là con của Thành chủ thì mẹ của cô ấy chắc chắc rõ rất, mẹ của cô ấy tuyệt đối sẽ không mang cô ấy về nhà họ Tô.” Chú Lương không muốn Thành thiếu chủ lãng phí thời gian nữa, chú Lương rất chắc chắn về chuyện đó.

Sở dĩ chú Lương chắc chắn như vậy không chỉ vì năm đó Tô Khiết về nhà họ Tô đã từng xét nghiệm ADN, mà còn bởi vì mẹ của Tô Khiết đã đích thân đưa Tô Khiết trở về nhà họ Tô.

Tô Khiết là con gái của ai? Mẹ của Tô Khiết là người biết rõ nhát. Nếu mẹ của Tô Khiết đưa cô về nhà họ Tô thì chắc chắn cô không phải là con gái của Thành chủ.

Thành thiếu chủ nheo mắt lại, lần này anh ta không nói nữa, mặc dù anh ta không muốn chấp nhận kết quả này, nhưng những gì chú Lương nói quả thực có lý, nhưng anh ta không muốn thừa nhận, anh ta muốn làm lại lần cuối để xác nhận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.