Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3250:




Chương 3250

“À đúng rồi, lúc nãy cậu vừa nói là các cậu có được cái gì?” Dường như là lúc này Thành thiếu chủ mới nhớ đến lời nói hồi lúc nãy của Cậu Tô, cuối cùng vẫn hỏi một câu.

Cậu Tô: “…”

Anh ta vẫn cho rằng chắc chắn Thành thiếu chủ vẫn còn đang chú ý đến bước tiến triển của chuyện này, anh ta vẫn còn cho rằng lúc đó nếu như cô cả nhà họ Đường ném tóc xuống đất, chắc chắn là Thành thiếu chủ có thể cầm lấy tóc.

Không ngờ tới là vả vào mặt nhanh như vậy, đau như thế.

Cho nên sau khi kế hoạch của anh ta thất bại, Thành thiếu chủ căn bản không thèm quan tâm đến tiến triển của sự việc, cho nên kế hoạch của bọn họ thất bại, chỉ sợ là Thành thiếu chủ xem như bọn họ không tồn tại.

“Chúng tôi lấy được tóc của cô cả nhà họ Đường rồi.” Lúc này, mặc dù Cậu Tô mang theo một bụng lửa giận nhưng mà anh ta vẫn không thể không trả lời Thành thiếu chủ.

Cậu Tô trải qua muôn vàn khổ cực để có thể lấy được tóc, vì để có thể nhanh chóng làm xét nghiệm ADN, nhanh chóng nhìn thấy kết quả, mặc dù là bây giờ anh ta đã có tóc của cô cả nhà họ Đường, nhưng mà ở bên phía thành chủ vẫn là do Thành thiếu chủ phải đi làm, anh ta cũng không dám trực tiếp chạy đến trước mặt của thành chủ mà nhổ tóc của thành chủ.

“Cậu nói là cậu đã lấy tóc của cô cả nhà họ Đường rồi?” Lần này, rốt cuộc âm thanh của Thành thiếu chủ cũng đã thay đổi, không còn vẻ bình thản giống như lúc nãy: “Cứ thế mà lấy được, nhanh như vậy, dễ dàng như vậy? Tôi còn đang suy nghĩ mấy kế hoạch đây này… thật là đáng tiếc.”

Sự tiếc nuối trong giọng nói của Thành thiếu chủ đúng là quả nhiên không hề che giấu một chút nào, lúc nãy đầu óc của anh ta muốn nổ tung ra, suy nghĩ được mấy kế hoạch anh ta cho rằng vô cùng hoàn mỹ, anh ta đang định tiến hành từng cái một.

Nhớ đến kế hoạch hoàn mỹ của anh ta, nhớ đến phản ứng và cách xử lý của cô cả nhà họ Đường, nhớ đến cuộc đấu trí giữa anh ta với cô cả nhà họ Đường, tâm trạng của anh ta đang bùng nổ, sau đó Cậu Tô lại gọi điện thoại tới.

Cho nên anh ta không nghe rõ câu nói đầu tiên của Cậu Tô, cũng không phải là không rõ, chỉ là không quan tâm mà thôi.

Nhưng mà bây giờ Cậu Tô lại nói với anh ta là đã lấy được tóc của cô cả nhà họ Đường rồi, vậy một đống kế hoạch hoàn mỹ của anh ta phải làm sao bây giờ đây?

Vậy anh ta còn có thể đấu trí với cô cả nhà họ Đường như thế nào nữa?

Vất vả lắm anh ta mới có một cơ hội danh chính ngôn thuận để đấu trí với cô cả nhà họ Đường, không ngờ tới là lại kết thúc nhanh như vậy.

Bây giờ anh ta có chút sợ, cho nên mới hỏi câu hồi lúc nãy, bây giờ anh ta có thể giả vờ như là mình không nghe gì hết, sau đó lại tiếp tục tiến hành những kế hoạch của anh ta được không?

Có thể không?

Thành thiếu chủ rất muốn làm vậy.

Nhưng mà Thành thiếu chủ cũng biết không thể nào.

Cậu Tô nghe thấy âm thanh tiếc hận của Thành thiếu chủ, không phải, nên nói là âm thanh đau lòng, Cậu Tô cảm thấy chẳng lẽ là mình đã nghe nhầm rồi chăng?

Bọn họ lấy được tóc của cô cả nhà họ Đường, nhiệm vụ đã hoàn thành, không phải là Thành thiếu chủ nên vui vẻ, nên vui mừng, Thành thiếu chủ đau lòng là cái quái gì chứ?

“Thành thiếu chủ, anh không sao đó chứ?” Cậu Tô thử thăm dò nhỏ giọng hỏi một câu, lúc này thật sự Cậu Tô không hiểu Thành thiếu chủ đang làm cái gì.

“Cậu xác định thứ mà cậu có được là tóc của cô cả nhà họ Đường?” Thành thiếu chủ cảm thấy anh ta có thể vùng vẫy giãy chết một chút, lúc nãy anh ta suy nghĩ đến nỗi muốn nát óc mới có thể suy nghĩ ra nhiều kế hoạch hoàn mỹ như vậy, nếu như cứ lãng phí như thế thì thật quá đáng tiếc.

“Chắc chắn, tôi và Tiểu Cửu đều có thể xác định. Tôi tận mắt nhìn thấy tóc được lấy xuống từ trên đầu của cô cả nhà họ Đường, trong toàn bộ quá trình tôi và Tiểu Cửu đều quan sát cẩn thận, cô cả nhà họ Đường cũng không đổi tóc, cho nên có thể xác định tóc đó là của cô cả nhà họ Đường.” Cậu Tô ở bên kia điện thoại cũng không biết tâm tư của Thành thiếu chủ, Cậu Tô chỉ cho rằng Thành thiếu chủ đang lo lắng không phải là tóc của cô cả nhà họ Đường, cho nên Cậu Tô giải thích rất cẩn thận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.