Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3207:




Chương 3207

Tại sao người phụ nữ mắc ung thư dạ dày giai đoạn cuối đó lại khóc ở cổng bệnh viện? Hơn nữa còn ôm con ngồi khóc dưới đất?

Chẳng lẽ không sợ dọa con sao?

Cô ta khóc ở bệnh viện cũng không giải quyết ván đề được, chẳng hề có ích gì. Cô ta bị ung thư giai đoạn cuối, căn bản không chữa khỏi được, chứ không phải bệnh viện chữa cho cô ta tệ đi.

Hơn nữa tại sao cô ta lại đúng lúc bị Đường Vân Thành gặp phải? Tô Khiết cũng biết Đường Vân Thành lương thiện, mềm lòng, gặp chuyện như thế chắc chắn Đường Vân Thành sẽ hỏi.

Vừa hỏi là hỏi ra rất nhiều vần đề, tuổi tác của người phụ nữ đó xấp xỉ cô, hơn nữa người phụ nữ đó cũng là mẹ đơn thân, đứa bé cũng trạc tuổi Vũ Kỳ với Minh Hạo.

Dưới tình huống này, chắc chắn Đường Vân Thành sẽ nghĩ đến cô, sau đó về nhà sẽ bảo cô đi kiểm tra sức khỏe.

Bình thường hình như buổi trưa là Đường Vân Thành không về, hôm nay rõ ràng là ông ta cố ý chạy về!!

Là để bảo cô đi kiểm tra sức khỏe hàng năm, sau đó mới cố ý về. Tô Khiết phải thừa nhận là, người phụ nữ ở cổng bệnh viện hôm nay đã ảnh hưởng rất lớn đến Đường Vân Thành.

Nếu chuyện này là đúng dịp thì thôi, nếu có người sắp đặt thì sao?

Nếu thật sự có người sắp đặt? Vậy chắc chắn cái người sắp đặt mọi chuyện rất là hiểu Đường Vân Thành.

Nhưng nếu có người sắp đặt, vậy rốt cuộc mục đích của người sắp đặt chuyện này là gì?

Là vì để cô đi kiểm tra sức khỏe?!

Chắc hẳn không đơn giản thế đâu nhỉ?

“Con đúng là quá dễ mềm lòng.” Ông cụ Đường vẫn giữ im lặng, cuối cùng vẫn nói. Con trai của ông, dĩ nhiên là ông hiểu. Để Khiết Khiết đi kiểm tra sức khỏe là chuyện tốt, nhưng ông cụ Đường lo lắng có người gài bẫy, Đường Vân Thành bị người ta lợi dụng.

“Ba à, chuyện này có vấn đề gì sao?” Phạm My nghe thấy lời nói của ông cụ Đường thì sững ra, bà ta vừa thở phào thì lại lo nữa rồi.

“Tóm lại cần thận tí thì không sai, chiều nay khi Khiết Khiết đi bệnh viện kiểm tra nhớ cẩn thận chút.”

Ông cụ Đường cũng chỉ hơi lo thôi, chứ không có căn cứ gì cả.

“Dạ, cháu biết rồi.” Vốn dĩ Tô Khiết cũng cảm thấy chuyện này trùng hợp quá, định chiều nay lúc đi bệnh viện thì để ý tình hình một chút, nhìn xem đến lúc đó có phát hiện gì không?

“Hay là chiều nay tôi đi với Khiết Khiết vậy.” Thấy ông cụ Đường nói thế, bà cụ Đường cũng bắt đầu lo lắng.

“Khiết Khiết đi kiểm tra ở bệnh viện nhà mình, không cần lo quá đâu, đừng có khiến mình căng thẳng quá.” Ông cụ Đường cũng chỉ thấy chuyện này hơi kì lạ, thật ra cũng có thể là do ông ta nghĩ nhiều, hiển nhiên không cần khiến mọi người đều quá khẩn trương.

Hơn nữa nếu chuyện này thật sự bị sắp đặt, nếu nhiều người cùng đi thế, sợ trái lại sẽ khiến đối phương cảnh giác, càng khó phát hiện vấn đề hơn.

“Mẹ, mẹ ở nhà chơi với hai đứa bé, con đi với Khiết Khiết là được. Con cũng muốn xem xem, trong bệnh viện nhà ta, ai dám giở trò đây?” Tính tình của Phạm My khá là nóng nảy, hơn nữa bà ta vẫn luôn cảm thấy chuyện này có gì đó lạ lùng, lúc này bà ta đã cho rằng chuyện này có vấn đề.

Ăn cơm trưa xong, Đường Vân Thành gọi điện thoại cho Viện trưởng bệnh viện, nhờ Viện trưởng sắp xếp cho.

Khi Phạm My đưa Tô Khiết đi bệnh viện là Viện trưởng đích thân tiếp đón, liên quan đến cô chủ vừa về chưa được bao lâu của nhà họ Đường, người của tám gia tộc lớn không ai không biết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.