Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3186:




Chương 3186

Nhưng Mặc Thành kia lại không thèm để ý tới quản gia Trọng, anh ta nhìn về phía người vừa mới hỏi, khóe môi giật giật, chậm rãi trả lời: “Đương nhiên.”

Giọng nói của anh ta không cao nhưng ngay lập tức khiến cả hội trường im bặt.

Các phóng viên nghe xong lời anh ta nói, nhất thời vẫn chưa hoàn hồn lại, dù sao họ vừa đặt nhiều câu hỏi như vậy, Mặc Thành có trả lời câu nào đâu?

Hơn nữa câu trả lời này tất nhiên là quá chung chung, quả thật không thể đoán mò.

“Mặc Thành , ý của anh là đã tìm được công chúa thật rồi sao?” Đôi mắt của phóng viên hỏi câu kia sáng lên, tuy rằng câu trả lời của anh ta cũng rất bình thường.

Thế nhưng, cậu ta cũng không ngờ được Mặc Thành sẽ trả lời câu hỏi của mình, cho nên giọng điệu không chắc chắn lắm.

“Ừ.” Mặc Thành không chút do dự mà trả lời lại, lần này mọi người nghe rất rõ, biết Mặc Thành đang trả lời câu hỏi gì.

“Mặc Thành, xin hỏi công chúa thật là ai? Ở đâu?”

“Mặc Thành , Qủy Vực Chi Thành sẽ tiết lộ thân phận của công chúa thật chứ?”

“Mặc Thành , công chúa tìm được lần này chắc chắn là thật phải không? Không phải giả chứ?”

“Mặc Thành có thể tiết lộ một ít thông tin về công chúa thật được không?”

Sau khi các phóng viên phản ứng lại, tất cả đều chen chúc lên phía trước.

Hôm nay chuyện công chúa giả bị phơi bày từ Qủy Vực Chỉ Thành cũng đã đủ bùng nỗ rồi, không ngờ lại còn cả chuyện này, ai cũng biết sau chuyện công chúa trước kia là giả, mọi người sẽ càng quan tâm đến chuyện công chúa thật hơn.

Vì vậy, chủ đề này chắc chắn sẽ thú vị hơn!

“Qủy Vực Chi Thành đã tìm được công chúa thật rồi sao?” Lúc này ở trong xe, khi nghe thấy câu trả lời của Mặc Thành , một đôi mắt nhanh chóng lóe lên, đáy mắt có chút tia sáng. Vừa nhìn là đang muốn tính toán gì đó: “Không biết công chúa thật kia là ai2”

“Bà lại định làm gì?” Ông cụ Nguyễn liếc bà ta một cái, giọng nói hơi bất mãn: “Lúc này tốt nhát đừng gây thêm phiền toái. Qủy Vực Chi Thành cũng không dễ bị lợi dụng như vậy đâu.”

Sau chuyện của Trình Nhu Nhu lần trước, ông cụ Nguyễn đã rút ra được một số bài học.

“Cũng chưa chắc. Hạo Thần nhà chúng ta tốt như vậy, phụ nữ nào mà không thích? Nếu biết công chúa thật là ai, chúng ta có thể nghĩ cách cho cô ta và Hạo Thần gặp mặt, nói không chừng đến lúc đó công chúa kia sẽ coi trọng Hạo Thần, cũng giống như Trình Nhu Nhu nhất quyết muốn gả cho Hạo Thần đó.”

Máy năm nay Bà cụ Nguyễn đã quen với kiểu dựa dẫm như thế này rồi, nên phản ứng đầu tiên sẽ nghĩ ra những thủ đoạn này.

“Chuyện Trình Nhu Nhu còn chưa đủ sao, tôi khuyên bà đừng làm loạn nữa.” Sắc mặt ông cụ Nguyễn rõ ràng nặng nề hơn, hiếm khi phản đối đề nghị của bà ta.

“Lần này khác với chuyện của Trình Nhu Nhu. Trình Nhu Nhu là công chúa giả, lần này là công chúa thật, lần này là do chính Mặc Thành của Qủy Vực Chỉ Thành nói. Chắc chắn sẽ không phải giả, cũng sẽ không bao giờ có bất cứ vấn đề gì nữa.” Lúc này trên mặt Bà cụ Nguyễn lộ ra vẻ hưng phần, rõ ràng là đã hạ quyết tâm.

Vẻ mặt của Bà cụ Nguyễn lúc này thoáng hiện lên vẻ hưng phần, hiển nhiên bà ta đã hạ quyết tâm: “Chỉ cần có thể làm cho cô công chúa thật kia thích Hạo Thần nhà chúng ta, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rồi.”

Ông cụ nhìn bà ta, đôi mắt hơi híp lại.

“Lần này, chỉ cần chúng ta xác định được thân phận của cô công chúa thật kia, đến lúc đó, chỉ cần làm cho cô ta thích Hạo Thần, bằng lòng gả cho Hạo Thần, Qủy Vực Chi Thành đương nhiên sẽ không đối phó với chúng ta nữa, đến lúc đó tất cả mọi thứ trong Qủy Vực Chỉ Thành sẽ thuộc về chúng ta.” Bà cụ

Nguyễn thấy ông cụ Nguyễn không bằng lòng, chẳng qua bà ta đã sống với ông ta nhiều năm như vậy, biết bản thân đã thuyết phục được ông ta rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.