Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3182:




Chương 3182

Trong lòng Bà cụ Nguyễn vẫn ôm ấp một tia hi vọng!!

Hi vọng của Bà cụ Nguyễn gửi gắm hết lên Mặc Thành , bà ta hi vọng anh ta có thể cân nhắc đến lợi ích, đừng ngông cuồng, kiêu ngạo nữa.

Nhưng Mặc Thành từ trước đến nay không phải là người làm việc luôn cân nhắc đến lợi ích. Mặc Thành luôn làm theo ý mình, rất tùy hứng.

Đừng nói một nhà họ Nguyễn không phải là đối thủ của Quỷ vực chỉ thành, cho dù nhà họ Nguyễn có thể chống lại được Quỷ vực chỉ thành, Mặc Thành cũng chắc chắn không nhường nửa bước.

“Nhưng mà tôi nghe nói, tác phong làm việc của Mặc Thành trước nay luôn ngông cuồng, ngạo mạn, hoàn toàn không kiêng nề nhiều như thế. Nếu cậu ta đã dám nói như vậy ở buổi họp báo thì sợ là chuyện này sẽ rất rắc rồi.” Nhưng ông cụ Nguyễn lại không lạc quan được như Bà cụ Nguyễn. Nếu ông ta đã cho người điều tra về Quỷ vực chỉ thành thì đương nhiên cũng hiểu rõ vài chuyện liên quan đến Mặc Thành .

“Có lẽ cậu ta chỉ đang muốn cảnh cáo chúng ta mà thôi, cũng chưa chắc là sẽ thật sự làm gì chúng ta.”

Bà cụ Nguyễn vẫn chưa thể chấp nhận được tình hình hiện giờ cho nên bà ta vẫn liên tục tìm cớ, muốn tự an ủi chính mình.

Bà cụ Nguyễn không dám tin nếu thật sự là kẻ thù của Quỷ vực chỉ thành thì kết cục của nhà họ Nguyễn sẽ như thế nào!!

“Dù sao nơi này cũng là thành phố A, họ có tài giỏi đến đâu thì cũng không bằng người bản địa. Nếu Quỷ vực chỉ thành thật sự đối phó với chúng ta ở thành phố A thì đó chắc chắn không phải là chuyện dễ dàng.

Mặc Thành có lẽ cũng hiểu rõ đạo lý này, cho dù Mặc Thành ngông cuồng, không kiêng nễ gì nhưng những người khác trong Quỷ vực chỉ thành cũng không thể ngó lơ được, cho nên tôi cảm thấy chúng ta cũng không cần lo lắng quá.” Mặc dù Bà cụ Nguyễn liên tục phân tích tình hình có lợi cho nhà họ Nguyễn, nhưng ánh mắt của bà ta lại ngày càng trở nên nặng nè.

“Chúng ta không thể lạc quan quá, phải chuẩn bị thật tốt mới được.” Ông cụ Nguyễn hơi nheo mắt lại, sắc mặt âm u, hơi đáng sợ, dễ nhận thầy ông cụ Nguyễn hiểu rõ tính nghiêm trọng của chuyện này hơn.

“Trình Nhu Nhu đó thật đáng ghét, cô ta biết rõ mình là công chúa giả nhưng vẫn lừa chúng ta. Vì chuyện này mà chúng ta đã phải hi sinh nhiều như thế. Bây giờ, Hạo Thần lại cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, Bạc Vệ cũng đã mắt, mọi chuyện đều do Trình Nhu Nhu hại, không thể bỏ qua cho cô ta như vậy được.” Bà cụ Nguyễn lập tức thay đổi sắc mặt. Bà ta đột nhiên nghĩ đến tất cả mọi chuyện đều do Trình Nhu Nhu gây ra, cho nên lúc này Bà cụ Nguyễn muốn trút giận lên người Trình Nhu Nhu.

“Trước đó, lẽ ra chúng ta nên cho người đi điều tra một chút, không nên dễ dàng tin lời Trình Nhu Nhu nói như vậy.” Lúc này, ông cụ Nguyễn cũng hối hận vì ban đầu đã không làm khác đi, vốn muốn vịn vào cành cây cao là Quỷ vực chỉ thành, nào ngờ lại rơi vào kết cục như thế này.

“Nào ai ngờ cô ta lại là công chúa giả chứ. Dù sao hai tháng trước cô ta vào Quỷ vực chỉ thành, suốt hai tháng này, cô ta đều lấy thân phận là công chúa của Quỷ vực chỉ thành để tiếp xúc với bên ngoài. Trước kia, mặc dù Quỷ vực chỉ thành không thừa nhận thân phận của cô ta với bên ngoài, nhưng cũng không phủ nhận, hơn nữa còn luôn ngầm thừa nhận mọi chuyện cô ta làm. Khi đó ở nhà họ Nguyễn, người phụ trách của Quỷ vực chỉ thành ở thành phố A cũng đi cùng cô ta đến.” Bà cụ Nguyễn nghĩ đến những chuyện này thì lập tức cảm thấy vô cùng uất ức.

Đã tính toán đâu vào đáy cả rồi, kết quả đến bước cuối cùng lại đỗ sông đổ bề hết.

“Nếu sớm biết thân phận của cô ta là giả, lúc đó chúng ta sẽ không để cô ta bước chân vào cửa lớn nhà họ Nguyễn mà nên ném thẳng cô ta ra ngoài giống Hạo Thần mới đúng.” Bà cụ Nguyễn càng nghĩ càng tức, càng nghĩ càng hồi hận.

“Khi đó, Hạo Thần dám ném cô ta ra khỏi cửa, có phải Hạo Thần đã biết chuyện này trước đó rồi hay không?” Ông cụ Nguyễn hơi nheo mắt lại, giọng nói rõ ràng trầm hơn vài phần.

“Chắc là không đâu, dù sao đây cũng là chuyện nội bộ Quỷ vực chỉ thành. Quỷ vực chỉ thành không công bố ra bên ngoài, người ngoài chắc chắn không thể biết được. Hơn nữa, ông cũng không phải không biết tính của Hạo Thần, Hạo Thần muốn ném người ra ngoài hoàn toàn không quan tâm người đó có thân phận gì.” Bà cụ Nguyễn lại cảm thấy chuyện này không có khả năng cao.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.