Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 305:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 305

“Mẹ, một quả lựu đạn giả đã lừa hết tất cả các cậu à?” Cậu năm Tào lập tức bùng nổ, anh ta nói rồi mà, lấy thân phận của cô sao có thể tổn thương người vô tội được.

“Lúc đó lựu đạn bốc khói, hơn nữa bộ dạng người phụ nữ đó lúc nói chuyện rất chuyên nghiệp, cũng rất thành thạo.” Người bị la tỏ vẻ vô cùng oan ức.

“Chuyện này cũng không trách các cậu được.” Cậu năm Tào nghĩ tới thân phận của cô, người phụ nữ đó đúng là không đơn giản, thế nên không thể trách mấy cậu cảnh sát phụ trợ đó được.

Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần nheo lại từng chút một, anh không ngờ rằng, cuối cùng vẫn để cô trốn ra khỏi khách sạn.

Nhưng mà trốn ra khỏi khách sạn cũng không có nghĩa rằng cô có thể chạy thoát.

“Bentley, biển số xe đuôi 666, hai phút trước đi ra bằng cửa Tây bãi đỗ xe ngầm dưới lòng đất của khách sạn Kim Lăng, tôi muốn người phụ nữ trên xe.” Nguyễn Hạo Thần gọi một cuộc điện thoại, toàn bộ hành trình không chữ nào vô ích.

“Anh ba, anh thế mà lại dùng…” Cậu năm Tào ngạc nhiên, biết mình lỡ lời nên dừng lại, sắc mặt lại lập tức thay đổi mấy lần!!

Không cần đoán Tào Du cũng biết anh ba gọi điện thoại cho ai, chắc chắn là gọi cho Thạch, đó là thế lực bí mật của anh.

Nhưng thân phận và năng lực của người phụ nữ kia cũng xứng để anh ba sử dụng những người này.

khi nãy cũng không có bao nhiêu tác dụng. Thạch ra mặt, cho dù người phụ nữ kia có bản lĩnh lên trời xuống đất chắc chắn cũng sẽ trốn không thoát, tin rằng chẳng mấy chốc cô sẽ bị Thạch bắt về, đến lúc đó…

Lầu ba.

“Cậu Liên, bây giờ phải làm sao đây?” Nhìn thấy tình cảnh lộn xộn, mọi người đều hoảng hột.

Vũ hội hoá trang cậu Liên tổ chức lại có người dám gây rối? Thế này là không muốn sống nữa ư?

Đôi mắt cậu Liên đảo qua đảo lại, nhưng chỉ hờ hững nhìn lướt qua, không nhìn ra vui giận, không có bao nhiêu dấu hiệu tức giận.

Có người thâm thở phào một hơi, xem ra hình như cậu Liên không có tức giận.

“Điều tra ra thân phận của người phụ nữ kia.” Sau đó, giọng nói âm u truyền đến: “Không điều tra được, các người biết hậu quả rồi đấy.

“Trước giờ chỉ có anh ta phá người khác, không ngờ hôm nay lại bị một người phụ nữ phá, hay, hay lắm.

Trong chốc lát, tất cả mọi người trong phòng đêu không dám thở mạnh, ở thành phố A, ai cũng biết chọc cậu Liên chắc chắn không có kết cục tốt.

Cậu Liên hơi nheo mắt lại, người phụ nữ kia giấu mình quá kín, đeo mặt nạ, trên người khoác một cái áo choàng rộng thùng thình, gần như nhìn không ra “dáng vẻ ban đầu”, nhưng anh ta lại mơ hô cảm thấy hơi quen thuộc, hình như từng gặp cô ta ở đâu đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.