Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3043:




Chương 3043

“Nhưng mà ông bà yên tâm, cháu có thể cầu xin thành chủ, để thành chủ tha cho Nguyễn Hạo thần, không đối phó với anh ấy nữa.” Trình Nhu Nhu nhìn thấy ông cụ Nguyễn nhíu mày, cho rằng ông lo lắng nên lập tức bảo đảm như vậy.

“Thật sao? Cháu có thể bảo thành chủ không đối phó với Nguyễn Hạo thần nữa ư?” Mắt ông cụ Nguyễn sáng lên, mấy sản nghiệp kia của Nguyễn Hạo thần, tương lai đều sẽ của nhà họ Nguyễn, hiện tại đối đầu với Quỷ Vực Chi Thành sẽ bị thất thoát.

“Tất nhiên ạ, thành chủ thương cháu như vậy, cháu đi xin thành chủ thì nhất định sẽ được đồng ý. Huống hồ chuyện này vốn do cháu, thành chủ vốn là xả giận cho cháu. Nếu cháu đã không giận nữa, đã tha thứ cho Nguyễn Hạo thần rồi thì thành chủ chắc chắn sẽ đồng ý.” Trình Nhu Nhu rất tự tin, vẫn với vẻ đắc ý không giấu diếm được như cũ.

“Đúng, đúng, công chúa nói đúng, thành chủ thương cháu như vậy thì chắc chắn sẽ nghe lời cháu. Nếu đã vậy thì làm phiền cháu nhé.” Bà cụ Nguyễn giống ông cụ Nguyễn, đều không muốn tài sản của Nguyễn Hạo thần bị thất thoát, nên nghe những lời này của Trình Nhu Nhu bà cụ rất vui mừng.

“Ông bà yên tâm ạ, chuyện này cứ để cháu.” Trình Nhu Nhu vỗ ngực cam đoan, hiện tại cô ta cảm thấy chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, nếu thành chủ đã vì cô như vậy thì cô xin cho Nguyễn Hạo thần chắc chắn thành chủ sẽ đồng ý.

“Tốt quá, công chúa thật ấm áp hiền lành, khoan dung độ lượng.” Bà cụ Nguyễn rất vui mừng, nói ra mấy lời nịnh nọt rất dễ dàng.

Bùi Doanh tỏ ra khinh bỉ, ấm áp hiền lành? Khoan dung độ lương? Trình Nhu Nhu ngoài ngu ra thì không còn gì nữa.

“Cháu làm vậy đều là vì Nguyễn Hạo thần, anh ấy phải biết cháu đã bỏ qua những chuyện trước kia, còn giúp anh ấy nữa. Anh ấy chắc sẽ rất cảm kích cháu.” Trình Nhu Nhu không chỉ muốn ông bà cụ Nguyễn vui lòng mà còn muốn Nguyễn Hạo thần phải cảm kích cô, khiến anh tình nguyện cưới cô ta.

“Đương nhiên, công chúa vì Hạo thần mà làm nhiều việc như vậy, Hạo thần nhà chúng ta chắc chắn sẽ vô cùng biết ơn công chúa, như vậy hôn sự giữa Hạo thần và công chúa sẽ càng thêm suông sẽ.” Ông cụ Nguyễn chính là một con cáo già, sao mà ông ta có thể không nhìn ra suy nghĩ của Trình Nhu Nhu được chứ, lúc này đương nhiên ông phải theo ý của Trình Nhu Nhu.

Ông cụ Nguyễn biết nhất định phải để cho Nguyễn Hạo thần quay về nhà họ Nguyễn càng sớm càng tốt, chuyện này tuyệt đối không thể kéo dài được nữa.

Thậm chí ông cụ Nguyễn còn muốn, chỉ cần một khi Nguyễn Hạo thần quay về nhà họ Nguyễn liền để Nguyễn Hạo thần lấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, tránh cho đêm dài lắm mộng.

Đương nhiên ông cụ Nguyễn biết Nguyễn Hạo thần sẽ không dễ dàng đồng ý, cho nên ông còn phải nghĩ biện pháp mới được, nghĩ biện pháp khiến cho Nguyễn Hạo thần không thể không lấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.

“Vậy bây giờ tôi trở về cầu xin thành chủ giúp Nguyễn Hạo thần.” Trình Nhu Nhu vô cùng hài lòng với câu trả lời của ông cụ Nguyễn, mục đích lần này của cô ta coi như đã đạt được, bây giờ cô ta có thể trở về cầu xin thành chủ.

“Được, được, vậy xin nhờ công chúa.” Khuôn mặt già nua của bà cụ Nguyễn lúc này cười như một đóa hoa cúc.

Sau khi Trình Nhu Nhu rời khỏi nhà họ Nguyễn, trong lòng càng vui vẻ, càng phấn khích, cô ta quay qua liếc nhìn Bùi Doanh một cái: “Bây giờ tôi muốn đi gặp thành chủ cầu xin cho Nguyễn Hạo thần.”

Bùi Doanh nâng mắt nhìn về phía Trình Nhu Nhu: “Bây giờ cô muốn đi gặp thành chủ? Thành chủ sẽ gặp cô sao?”

Bùi Doanh đương nhiên nghe thấy lời nói mà Trình Nhu Nhu đã nói với ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn, lúc ấy Bùi Doanh không có ngăn cản, cũng không tỏ vẻ Bùi Doanh thật sự đồng ý với lời nói của Trình Nhu Nhu.

Mặc dù thành chủ cho người đối phó với Nguyễn Hạo thần, nhưng mà thành chủ cũng không có nói là muốn gặp Trình Nhu Nhu, thành chủ không nói gì, Trình Nhu Nhu cơ bản không gặp được thành chủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.