Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3031:




Chương 3031

Tất nhiên, biết được thái độ của Karoo sẽ càng có cách để đối phó. Xem ra hôm nay sẽ có trò hay đây.

Hai người đứng ở cửa lập tức đi tới, lục soát trên người bọn họ nhưng không soát được gì cả. Đường Lăng đi thẳng từ khách sạn qua, trên người không mang bất cứ thứ gì khác.

Nghiêm Vũ nghe theo anh ta, nên anh ta không dặn Nghiêm Vũ cũng không mang theo.

Điều khiến Đường Lăng ngạc nhiên là người đàn ông do Nguyễn Hạo thần cử đến cũng không mang vũ khí trên người, hơn nữa sau khi anh ta nói hắn cũng không phản kháng gì, cũng để mặc cho bọn kia lục soát.

Trong phòng, Karoo ngồi chính giữa, cửa phòng không đóng, đói diện với bên này nên Karoo có thể nhìn rõ mọi tình hình.

“Đại ca, bọn họ thật sự không mang theo vũ khí ư?” Người bên cạnh thấy không soát được gì trên người Đường Lăng thì rất kinh ngạc.

Karoo nheo mắt, nhìn Đường Lăng ngoài cửa, nhưng không nói gì.

“Anh nói xem tên Đường Lăng này rốt cuộc có ý gì? Hắn thật sự dám tới gặp anh?” Người đàn ông ngồi bên phải, tỏ ra rất hứng thú: “Tìm anh nói chuyện? Nói chuyện gì?”

“Chắc chắn là tới cầu xin đại ca chúng ta tha cho hắn. So về vũ lực thì bọn hắn không vượt qua được chúng ta, ở nước R này chúng ta không có đối thủ. Đại ca chúng ta mà ra tay thì không ai dám đấu, trước đây chúng ta công kích bọn hắn nhưng đã bao giờ dám đấu lại. Giờ chắc chắn là tới cầu hòa.” Người vừa nói ban nãy vẻ mặt nịnh bợ, tâng bốc: “Đại ca, hắn tới cầu hòa thì chúng ta có đồng ý không?”

“Có thể bàn điều kiện trước, đợi hưởng được lợi chúng ta đánh cũng chưa muộn.” Karoo cười khẽ, hòa thì chắc chắn là không thể, hắn nhận được lệnh phải đối với tám gia tộc và Đường Lăng.

Về chuyện dùng thủ đoạn gì để đối phó, người phía trên không nói, vậy nên sẽ theo ý hắn, đây là điểm hắn thích nhất.

“Vẫn là đại ca sáng suốt.” Tên nịnh bợ tiếp tục nói.

“Đường Lăng không phải tay thô lỗ, tôi khuyên anh không nên bất cẩn.” Người ngồi bên phải hơi nhíu mày, vẻ mặt nghiêm trọng.

“Tôi mà sợ hắn?” Karoo cười lạnh: “Cũng chỉ là một tên công tử nhà giàu quần là áo lượt, tôi xử hắn bằng một ngón tay.”

Rõ ràng Karoo rất xem thường Đường Lăng.

Lần này là lần đầu Đường Lăng tới nước R giải quyết công việc, mấy năm nay anh ta không trực tiếp lộ diện quá nhiều vì chuyện của tám gia tộc, sản nghiệp và thế lực của Đường Lăng luôn ở trong bóng tối, che giấu tốt hơn Nguyễn Hạo thần nên người bên ngoài biết về anh ta không nhiều.

Bên ngoài kiểm tra xong, rốt cuộc bảo vệ cũng cho đi, Đường Lăng không chút nghi ngờ hay do dự, đi thẳng vào phía trong.

Mạnh Lâm nhìn theo mà run sợ nhưng đến lúc này rồi anh ta không thể khuyên Đường Lăng trước mặt người của Quỷ Vực Chi Thành, chỉ có thể đè nén sự lo lắng trong lòng xuống.

Gương mặt Đường Lăng lạnh nhạt, Nghiêm Vũ đi bên cạnh tuy có chút căng thẳng nhưng cũng không để lộ sự lo lắng, người đàn ông Nguyễn Hạo thần phái tới kia thì sắc mặt chưa từng thay đổi, lại càng lạnh lùng.

“Hoan nghênh cậu, cậu Đường.” Nhìn thấy Đường Lăng đi vào, Karoo mỉm cười nhưng vẻ mặt lại lộ rõ vẻ đắc ý.

Tuy miệng nói hoan nghênh nhưng hắn vẫn yên vị trên ghế.

Đường Lăng nhìn về phía hắn, sắc mặt không thay đổi, đi tới ngồi xuống trước mặt hắn.

Lúc đến anh ta đã tìm hiểu qua Karoo, đã biết được hắn trông như thế nào, cũng đã biết bây giờ đang ở địa bàn của bọn họ.

Karoo trước tới nay luôn kiêu ngạo, chắc chắn sẽ không tìm một tên giả mạo tới thay thế.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.