Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3024:




Chương 3024

Mạnh Lâm vừa nghe anh định đi gặp Karoo đã sợ gần chết, Karoo là người đáng sợ thế nào kia chứ.

Nếu mang theo Mạnh Lâm, anh ta nhìn thấy Karoo đã sợ hãi thì bọn họ sẽ mất một phần khí thế.

Người Đường Lăng cần chính là người như Nguyễn Hạo thần đưa tới, âm trầm nhưng khí thế bức người, để người ta nhìn cái đã thấy khiếp sợ, như vậy mới yên tâm.

Cứ coi như người này chỉ được cái vẻ ngoài, thực sự cũng không có bản lĩnh gì đặc biệt, nhưng cái khí thế kia là quá đủ rồi.

Hơn nữa Đường Lăng biết rõ người của Nguyễn Hạo thần, còn là người anh đưa đến chỗ mình thì tuyệt đối không thể chỉ được cái vẻ bề ngoài.

“Cậu Đường…” Mạnh Lâm sửng sốt, cảm thấy vô cùng tủi thân, cậu Đường đang chê mình?

Anh ta biết thân thủ của mình không tốt, nhưng cậu Đường không thể nói mình như thế, quả thực đến thời điểm nguy cấp, cái thân này có thể đỡ đạn thay cho cậu Đường.

“Đừng nói nhảm nữa, đàn ông đàn ông mà lải nhải như đàn bà, nói đến nhức cả óc.” Đường Lăng quả thực không muốn nghe những lời đó của Mạnh Lâm nữa, anh thật không hiểu, người phụ trách của tám gia tộc lại nhiều lời như vậy!!

Anh cảm thấy hẳn là họ không có mắt chọn người!!

Anh cũng không biết bình thường mấy hoạt động kia Mạnh Lâm giải quyết ra sao, chẳng lẽ lải nhải mãi khiến người ta không chịu nổi đành phải đồng ý với anh ta.

Nhưng cậu Đường quả thực đã hiểu lầm Mạnh Lâm, bình thường anh ta vô cùng lạnh lùng, chỉ vì đối với chuyện của cậu Đường mà trở nên căng thẳng, nên mới nói hơi nhiều.

Tuy nhiên, đúng là Mạnh Lâm chỉ hợp với việc làm ăn, không thích hợp với kiểu đánh đánh giết giết, cho nên anh ta mới sinh ra sợ hãi Karoo.

Mạnh Lâm nghe được lời này của cậu Đường thì cứng đờ cả người, nhất thời chưa phục hồi được tinh thần, cứ ngẩn người đứng im tại chỗ.

Đến khi hoàn hồn thì Đường Lăng đã rời khỏi khách sạn.

Mạnh Lâm lấy lại tinh thần, định đuổi theo.

“Mạnh tổng, cậu Đường nói không để anh đi theo mà.” Người bên cạnh Mạnh Lâm không nhịn được nhắc nhở một câu, vừa rồi còn chưa nghe rõ cậu Đường nói sao, hơn nữa cậu Đường thiếu chút nữa không nể mặt Mạnh Lâm, những người đi cùng đều bày tỏ sự bất công thay cho Mạnh Lâm.

Mạnh Lâm đưa mắt nhìn người trợ lý bên cạnh, có vẻ không hiểu lời anh ta nói cho lắm.

“Cậu Đường không cho anh đi theo, anh cần gì phải đi theo, anh là người phụ trách của nước R, cậu Đường đã không nhận lòng tốt của anh thì thôi, còn không tôn trọng anh, ngay trước mặt người ngoài nói anh như vậy, anh cần gì phải…” Người trợ lý bày tỏ sự bất bình, đồng thời cũng ra chiều nịnh hót anh ta.

Mạnh Lâm nhìn trợ lý, ánh mắt vốn đã lạnh nay càng thêm lạnh: “Đến phòng tài vụ nhận ba tháng lương, ngày mai anh không cần đi làm nữa.”

Ý tứ của Mạnh Lâm quá rõ ràng, người trợ lý này đã bị sa thải.

Người trợ lý kia sửng sốt, hoàn toàn choáng váng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh ta rõ ràng đang bày tỏ sự bất bình thay cho sếp, rõ ràng là đang nói giúp Mạnh tổng, vậy mà tại sao Mạnh tổng lại đuổi việc anh ta?

“Mạnh tổng, tôi nói vậy cũng là vì muốn tốt cho anh.” Người trợ lý cảm thấy vô cùng oan uổng.

“Cậu Đường là người anh có thể đàm luận sau lưng hả?” Mạnh Lâm lúc này đã không còn vẻ nhiệt tình, ôn hòa khi đứng trước mặt Đường Lâm nữa, thay vào đó là sắc mặt lạnh lùng, giọng nói cũng lạnh lùng không chút cảm xúc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.