Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2871:




Chương 2871

“Tôi chưa từng tới đó, không có chìa khóa của biệt thự.” Trác Thanh có hơi khó xử, chỉ là mắt của anh ta nhanh chóng lóe lên, sau đột nhiên nói: “Tìm người mở khóa chắc không khó.”

Loại chuyện này anh ta cảm thấy không có cần thiết phải duy trì phong độ đàn ông gì đó.

“Được, chủ ý này không tồi.” Tô Khiết gật đầu, rất là tán thành cách của Trác Thanh, Tô Khiết chỉ là lo lắng nếu như chần chừ nữa sẽ bị Trác Hiểu Lam phát giác, cho nên cách của Trác Thanh vừa hay vừa lòng của cô.

“Vậy còn đợi cái gì, bây giờ thì đi, tránh cho đêm dài lắm mộng.” Cậu hai Trác hiếm một lần làm được chuyện xuất sắc như này, cho nên biểu hiện vô cùng vui mừng, nếu đã quyết định rồi, vậy thì mau đi làm.

Tô Khiết nhìn anh ta, trong mắt nhiều thêm vài phần ý cười, nói thật cô không ngờ cậu hai Trác vậy mà còn có một mặt này, nói thật khá khiến cô bất ngờ, nếu cậu hai Trác đã mở lời, Tô Khiết càng không có lý do trì hoãn nữa: “Được, tôi bây giờ đi liên lạc với Cố Ngũ, dưới trướng anh ta chắc có người giỏi phương diện này.”

“Ừm, chuyện sắc thuốc bên này tôi tìm người canh, sau đó tôi đi cùng cô, có tôi ở đó, xong việc có thể tránh được không ít phiền phức.” Trác Thanh là người thông minh, có vài chuyện nghĩ rất chu toàn, có tầng quan hệ giữa anh ta và Trác Hiểu Lam tồn tại này, cho dù xong việc Trác Hiểu Lam muốn kiện bọn họ, anh ta cũng ít nhiều có thể cho một lý do, dù sao còn có ba mẹ ở đó, sẽ không để anh ta vì chuyện này mà thật sự dính tới quan tòa.

Tô Khiết tìm Trác Thanh chính là vì nguyên nhân này, lúc này nghe thấy lời này của Trác Thanh, Tô Khiết càng là hài lòng, cô đột nhiên phát hiện cậu hai Trác thật ra không vô vị tẻ nhạt như những gì bình thường anh ta thường tỏ ra.

Cậu hai Trác thật ra vẫn là rất đáng yêu.

Nói làm là làm, Tô Khiết lập tức liên lạc với Cố Ngũ, Cố Ngũ cũng trực tiếp sắp xếp một người rất giỏi về phương diện mở khóa, sau đó cho người đó trực tiếp tới địa vị mà Tô Khiết gửi cho anh ta, như thế cũng có thể tiết kiệm một chút thời gian.

Trác Thanh tìm một người anh ta tin tưởng nhất, cũng rất đáng tin giúp sắc thuốc, dặn dò người đó mấy câu, bảo anh ta sau khi thuốc sắc xong thì trực tiếp đưa tới phòng bệnh, sau đó bèn cùng Tô Khiết rời khỏi bệnh viện.

Bởi vì căn biệt thự của Trác Hiểu Lam ở ngoại ô, khoảng cách có hơi xa, Tô Khiết với cậu hai Trác lái xe đã mất hơn hai tiếng mới tới nơi.

Tô Khiết với cậu hai Trác khi tới nơi Cố Ngũ và người mở khóa kia đã tới rồi, đang đợi bọn họ.

“Mợ chủ, người tôi đã dẫn tới rồi.” Cố Ngũ nhìn thấy Tô Khiết, thái độ rất cung kính, Cố Ngũ biết rõ tình cảm của lão đại nhà anh ta dành cho Tô Khiết, lão đại nhà anh ta đều phải nghe lời của Tô Khiết, anh ta có thể không tôn trọng sao?

“Ừm.” Tô Khiết đây là lần đầu tiên gặp Cố Ngũ, số điện thoại của Cố Ngũ cũng là cô trước đó mới đòi Nguyễn Hạo thần, đối với thái độ cung kính mà Cố Ngũ đối với cô lúc này, Tô Khiết có hơi muốn cười.

Tô Khiết biết chuyện của Diêm Môn trên cơ bản đều do Cố Ngũ quản lý, Nguyễn Hạo thần bình thường đều rất ít khi nhúng tay vào, chuyện Diêm Môn làm Tô Khiết cũng hiểu một chút, một người như này mang dáng vẻ cung kính thật sự có hơi ngược đời.

“Sững ra đó làm gì, động thủ đi.” Tô Khiết nhìn thấy Cố Ngũ vẫn cung kính đứng đó, người Cố Ngũ dẫn tới cũng càng là đứng ở một bên không nhúc nhích, Tô Khiết không nhịn được mà thúc giục.

“Mau lên.” Cố Ngũ lập tức phân phó người đằng sau.

Người đó tự nhiên không dám lề mề, đi thẳng tới, bèn bắt đầu công việc.

“Mợ chủ, đây là muốn làm gì?” Cố Ngũ vốn là một người nhiều lời, lòng hiếu kỳ lại mạnh, thật sự là không nhịn được sự tò mò trong lòng.

“Vào nhà ăn cướp.” Tô Khiết đưa mắt liếc nhìn anh ta, trả lời rất nghiêm túc, thần sắc thậm chí rất nghiêm túc.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.