Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2846:




Chương 2846

“Nhưng đó là giả, là giả cả đó, người đàn ông đó cũng là giả, thực tế không có người đàn ông như thế.” Lúc này cậu hại Trác đã hơi hơi tan vỡ rồi: “Đều là lỗi của tôi, sao lúc đó tôi không đi điều tra cho rõ chứ, sao lúc đó tôi lại ngu ngốc thế chứ.”

“Dù lúc đó anh có đi điều tra thì cũng không thể điều tra ra, dù sao chuyện này không chỉ là ý định của mỗi Viên Ngữ, còn có cô Trác đây, với năng lực của cô Trác mà muốn gạt đi thì có gì khó.” Tô Khiết biết lời nói này hơi tàn nhẫn với Trác Thanh, nhưng đây là sự thật, đến lúc này rồi, Trác Thanh có quyền biết hết sự thật.

“Cô Đường đúng là cao thủ gây chia rẽ.” Sắc mặt của Trác Hiểu Lam rõ ràng trở nên tối sầm, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tô Khiết, Trác Hiểu Lam không ngờ Tô Khiết sẽ nói thẳng thừng như thế.

“Sao chị phải làm thế? Tại sao?” Trác Thanh đột nhiên quay qau nhìn Trác Hiểu Lam, lúc này không biết vì đau đớn hay vì tức giận mà ánh mắt của anh ta nổi lên tơ máu kinh người, nhìn khá là kinh khủng.

Hiển nhiên là Trác Thanh tin lời Tô Khiết.

“Trác Thanh, em tin cô ta mà không tin chị sao?” Trác Hiểu Lam sửng sốt, mắt trợn tròn, hơi khó tin nhìn Trác Thanh, hiển nhiên Trác Hiểu Lam không ngờ em trai mình chỉ vì mấy câu của Tô Khiết mà gào lên với mình.

“Sao em lại không tin cô ấy chứ! Cô ấy chẳng việc gì phải lừa em cả, em chỉ muốn biết tại sao chị phải làm thế, chị biết rõ em yêu Viên Ngữ mà, em yêu cô ấy đến thế…” Trác Thanh là người thông minh, tuy bây giờ rất đau lòng nhưng đầu óc anh ta vẫn minh mẫn, anh ta biết rõ Tô Khiết chẳng việc gì phải lừa anh ta.

Đương nhiên anh ta cũng biết Tô Khiết không thể nào lừa anh ta.

Nhưng ngược lại, chuyện năm đó có quá nhiều điều khả nghi, anh ta biết Viên Ngữ thương anh ta, chắc chắn phải buộc làm thế, chứ nếu không Viên Ngữ đã không chia tay anh ta.

Hơn nữa bây giờ Trác Thanh cẩn thận nghĩ lại thì cũng nghĩ rõ một chuyện. Năm đó ba mẹ chẳng những không phản đối anh ta và Viên Ngữ, mà sau đó mẹ còn chủ động đề nghị bảo anh ta đưa Viên Ngữ về ra mắt, đây đúng là thuận lợi đến mức bất thường.

Nhưng năm đó mẹ không hề hỏi về chuyện của Viên Ngữ, ngay cả nhà Viên Ngữ ở đâu, nhà Viên Ngữ có những ai mà mẹ cũng không hỏi, lúc đó mẹ không hề hỏi gì thêm.

Hôn nhân đại sự của anh ta, mẹ không nên như thế, lúc ấy mẹ vừa hài lòng vừa nhiệt tình với Viên Ngữ, nhưng chưa bao giờ hỏi sâu về chuyện của Viên Ngữ.

Giờ nghĩ lại, lúc đó mẹ chẳng hề có ý định chấp nhận cho Viên Ngữ gả vào nhà họ Trác.

Thế nên Trác Thanh tin lời của Tô Khiết!!

“Vậy ý của em là chị đang lừa em, chị với ba mẹ đều đang lừa em sao?” Trác Hiểu Lam cũng giận rồi, không nhịn được mà quát Trác Thanh một câu, cô ta không tin Trác Thanh ở trong trường hợp này lại khiến cô ta khó xử như vậy.

“Lẽ nào không phải sao?” Khóe môi của Trác Thanh hơi nhếch lên, giống như lộ ra một chút ý cười, chỉ là nụ cười đó nhìn trông vô cùng thê lương, giọng nói nghe thì có hơi vô lực, có một loại buồn bã không thể đè nén.

Rất rõ ràng trong lòng của Trác Thanh bây giờ đã có đáp án.

Bây giờ nghĩ lại, mẹ lúc đó căn bản không có ý muốn chấp nhận Viên Ngữ bước vào nhà họ Trác.

Cho nên Trác Thanh tin lời của Tô Khiết!!

Là anh ta quá ngu ngốc, là anh ta quá sơ xuất, đều là lỗi của anh ta, anh ta sớm nên nghĩ tới loại trường hợp đó là không bình thường.

Không, thật ra anh ta sớm đã nghĩ tới rồi, anh ta lúc đó cũng từng nghi ngờ, nhưng anh ta nghĩ rằng ba mẹ yêu thương anh ta, anh ta nghĩ rằng ba mẹ là bởi vì anh ta yêu sâu đậm Viên Ngữ, cho nên bèn chấp nhận Viên Ngữ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.