Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2714:




Chương 2714

Chẳng qua lần đầu tiên gặp mặt như vậy thì phản ứng của người bình thường là bị dọa sợ, không nghĩ tới cô bé này lại cười vui vẻ như thế.

Ánh sáng trong mắt ông Cổ càng thêm không bình thường, ông ta nhìn Đường Vũ Kỳ gật đầu: “Đúng, ông rất thích con, vô cùng vô cùng thích con.”

“Ừm, con cũng thích ông Cổ.” Đường Vũ Kỳ cười càng vui vẻ, cô bé cảm thấy ông Cổ kỳ này rất đáng yêu.

“Con, con nói con cũng thích ông?” Ông Cổ sửng sốt, con ngươi lóe lên, nhiều năm như vậy, ai cũng nói tính tình của ông ta kỳ lạ, rất nhiều người sợ ông ta, rất nhiều đứa nhỏ nhìn thấy ông ta thì bật khóc.

Mấy năm nay chưa từng có ai nói thích ông ta, ông ta cho rằng mình không quan tâm những điều này.

Không nghĩ tới hôm nay cô bé này nói thích ông ta, trong nháy mắt ông ta cảm giác có thứ gì đó nổ tung trong lòng mình, rất nhiều cảm xúc bùng nổ, đã lâu rồi cảm giác này mới có, cô bé này nói chuyện thật là ngọt!!

Lúc này giọng nói của ông Cổ mang theo sự run rẩy và kích động.

“Đúng vậy, con thích ông Cổ, con cảm thấy ông Cổ rất đáng yêu.” Hai mắt của Đường Vũ Kỳ nhìn ông Cổ, vẻ mặt rất nghiêm túc.

“Vũ Kỳ, con không thích bác Trác sao?” Cậu hai Trác bị Đường Vũ Kỳ không quan tâm thì có chút không phục, anh ta lại thua một ông già sao?

“Con cũng thích bác Trác mà, bác Trác rất đẹp trai.” Từ trước đến nay miệng nhỏ của Đường Vũ Kỳ rất ngọt.

“Cậu qua một bên đi, không thấy tôi và cô bé đang nói chuyện sao? Cậu xen vào làm gì?” Giáo sư Cổ đẩy cậu hai Trác qua một bên, tên họ Trác này đúng là không có mắt, xem trò hay cái gì.

Vẻ mặt của ông Cổ nhìn cậu hai Trác đầy ghét bỏ.

Khi ông Cổ nhìn Đường Vũ Kỳ thì trên mặt lập tức tràn đầy ý cười: “Con tên là Vũ Kỳ đúng không?”

“Đúng vậy, con tên là Đường Vũ Kỳ…” Đường Vũ Kỳ bỗng dừng lại, sau đó nhìn về phía Nguyễn Hạo thần: “Ba ơi, sau này con vẫn mang họ Đường sao? Có phải sửa lại họ hay không?”

Đường Vũ Kỳ nói xong thì mọi người ngây ra, bản năng nhìn về phía Nguyễn Hạo thần, lúc này Đường Vũ Kỳ hỏi vấn đề này có chút nhạy cảm, dù sao hôm nay Nguyễn Hạo thần vừa tổ chức họp báo cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn.

“Chỉ cần con và anh trai thích là được, có sửa lại họ hay không thì hai đứa con tự quyết định.” Nguyễn Hạo thần cũng không có nghĩ nhiều, lúc anh ở nhà họ Nguyễn, từ nhỏ ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn khống chế mọi chuyện, anh không muốn con của mình giống như anh, cho nên anh tôn trọng ý kiến của con.

Cho dù hôm nay anh không tổ chức họp báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn thì anh cũng sẽ không miễn cưỡng chuyện sửa lại họ.

“Anh trai, chúng ta có phải sửa lại họ hay không?” Đường Vũ Kỳ nhìn về phía anh trai nhà mình, hỏi ý kiến của anh trai.

“Nếu ba đồng ý thì con muốn sau này vẫn lấy tên là Đường Minh Hạo.” Trước đó Đường Minh Hạo đã thấy được sự lợi hại của bà cụ Nguyễn trong bệnh viện, hiện tại cậu vô cùng chán ghét nhà họ Nguyễn, hơn nữa cậu đã quen với tên Đường Minh Hạo, cậu cảm thấy không tệ, cậu không muốn sửa, cảm thấy Đương Minh Hạo có chút là lạ.

“Vậy thì không đổi, em vẫn tên là Đường Vũ Kỳ.” Từ trước đến nay Đường Vũ Kỳ luôn nghe lời anh trai, anh trai không thay đổi, cô bé cũng sẽ không đổi.

Bà cụ Đường ngẩn người nhìn Nguyễn Hạo thần một cái, lại nhìn về phía Ông cụ Đường: “Sợ là không phù hợp lắm?”

Đó là con của Nguyễn Hạo thần, cho dù Nguyễn Hạo thần tổ chức họp báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, nhưng dù sao Nguyễn Hạo thần vẫn họ Nguyễn, con mình không theo họ của mình, hình như có vẻ không tốt lắm?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.