Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2085:




Chương 2085

“Người lớn thật giả dối.” Khóe miệng của Đường Minh Hạo hơi nhếch môi, nghe vẻ có hơi quái dị

“Tiểu Minh Hạo, cháu đây là đố kỵ nhỉ?” Sở Bách Hà nhìn Đường Minh Hạo lớn lên, đối với Đường Minh Hạo cô ta rất hiểu, nghe ngữ khí này của Đường Minh Hạo, cô ta liền biết trong lòng Đường Minh Hạo đang nghĩ gì.

“Cháu đố kỵ? Cháu có gì mà phải đố kỵ, chỉ là người lớn các dì giả dối.” Gương mặt nhỏ Đường Minh Hạo tối sầm lại, trong giọng nói nhiều hơn vài phần buồn bực, tuy cậu nhóc không thừa nhận, nhưng thần sắc ngữ khí lại bộc lộ ra quá nhiều.

Cậu nhóc dù sao chỉ là một đứa trẻ 5 tuổi, cho dù biết che đậy, cũng không thể che đậy tốt như vậy, càng huống chi ở trước mặt Sở Bách Hà, cậu nhóc không có loại cảnh giác che đậy quá nhiều.

“Bé Minh Hạo, cháu rõ ràng chính là đang đố kỵ, cháu đố kỵ cậu ba Nguyễn có thể có được sự đãi ngộ đặc biệt.” Sở Bách Hà nhìn cậu nhóc, trên mặt nhiều thêm vài phần ý cười.

Khóe miệng của Đường Minh Hạo hơi mím lại, không tiếp tục nói gì nữa.

“Bé Minh Hạo, cháu phải hiểu, rất nhiều chuyện cháu nhìn không công bằng, nhưng nó thật ra lại công bằng, năng lực của một người càng lớn thì anh ta có được càng nhiều, sự tôn trọng anh ta nhận được càng nhiều, đãi ngộ đặc biệt anh ta nhận được lại càng nhiều, đây đều là thông qua sự cố gắng của bản thân mà có được.” Sở Bách Hà tuy là người chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn, nhưng cô ta không thể vì xem trò hay mà để bé Minh Hạo nhà cô ta có nhận thức không chính xác được. Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

“Ông ấy là dựa vào nhà họ Nguyễn.” Đường Minh Hạo rõ ràng vẫn có hơi không phục, trong lòng cậu nhóc luôn bám đuổi Nguyễn Hạo Thần, cậu nhóc không muốn thua Nguyễn Hạo Thần.

Nhưng thật ra trong lòng cậu nhóc cũng rất rõ năng lực của Nguyễn Hạo Thần.

“Bé Minh Hạo, lời này của cháu có hơi trái lòng rồi.” Sở Bách Hà há có thể nhìn không ra suy nghĩ của Đường Minh Hạo sao: “Cháu đã tra được nhiều chuyện liên quan đến cậu ba Nguyễn như thế, cho nên cháu chắc rất rõ Nguyễn thị đối với cậu ba Nguyễn mà nói căn bản không tính là gì cả, cậu ba Nguyễn sợ cũng không để Nguyễn thị vào trong mắt, cậu ba Nguyễn có thế lực của riêng mình, đó đều là tự anh ta tạo ra.”

“Cháu đã tra được nhiều như vậy, chắc cũng biết ông chủ của Hồng Nguyệt Lâu này không đơn giản, cho nên đãi ngộ đặc biệt mà Hồng Nguyệt Lâu này cho cậu ba Nguyễn sợ cũng không phải là vì Nguyễn thị.” Sở Bách Hà bình thường nhìn thích điên điên khùng khùng, nhưng rất nhiều chuyện cô ta vẫn nhìn rất thấu đáo.

“Cho nên, cậu ba Nguyễn có thể ở Hồng Nguyệt Lâu nhận được đãi ngộ đặc biệt dựa vào không phải là Nguyễn thị, mà là bản lĩnh của chính anh ta.” Nụ cười trên mặt Sở Bách Hà ẩn đi, thay vào đó là biểu cảm nghiêm túc.

Cô ta hôm nay dẫn Minh Hạo đến Hồng Nguyệt Lâu là có suy nghĩ muốn xem náo nhiệt, nhưng điều quan trọng nhất vẫn là muốn Minh Hạo và Nguyễn Hạo Thần gặp gỡ.

Bé Vũ Kỳ đã gặp gỡ Nguyễn Hạo Thần rồi, vậy chuyện này cũng không cần thiết phải tiếp tục che giấu nữa.

Cô ta nhìn ra được bé Minh Hạo thật ra cũng muốn gặp gỡ cậu ba Nguyễn, chỉ có điều trong lòng của bé Minh Hạo có một nút thắt, một nút thắt mà bé Minh Hạo tự buộc cho chính cậu nhóc.

Mà nút thắt này cần phải tự Minh Hạo cởi ra, cho nên cô ta cũng là vì giúp bé Minh Hạo tháo gỡ nút thắt này.

Cho nên cô ta tự nhiên không thể để bé Minh Hạo đối với cậu ba Nguyễn nảy sinh bất cứ hiểu lầm nào, không thể để bé Minh Hạo đối với cậu ba Nguyễn có bất kỳ ấn tượng không tốt nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.