Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1994:




Chương 1994

Nhưng mà Thành thiếu chủ dặn dò như thế nào, chẳng lẽ là bản thân Thành thiếu chủ không biết nữa?

Bây giờ Thành thiếu chủ lại hỏi anh ta như vậy, anh ta phải nói có hay là phải nói không có đây chứ?

“Thành thiếu chủ, bây giờ chúng ta có cần sắp xếp cái gì không?” Đầu óc Cường nhanh chóng chuyển động, rốt cuộc cũng đã nghĩ đến một cách nói mà anh ta cảm thấy rằng nó không tệ.

“Bây giờ còn kịp không?” Thành thiếu chủ dường như rất nghiêm túc mà suy nghĩ: “Ông già cũng không phải dễ lừa gạt như vậy.”

Cường không nói gì nữa, chỉ cần người vui thì người muốn nói cái gì cứ nói cái đó đi.

Chỉ cần đừng có đột ngột cho anh ta thêm kịch là được rồi, anh ta chỉ là một vệ sĩ mà thôi, chỉ phụ trách bảo vệ cho Thành thiếu chủ, không chịu trách nhiệm cái khác.

“Chẳng lẽ trước đó Thành thiếu chủ không nghĩ tới sẽ xảy ra loại chuyện này, chẳng lẽ trước đó Thành thiếu chủ thật sự không có sắp xếp gì khác?” Bùi Doanh mở to mắt, ý của Thành thiếu chủ là trước đó thật sự không có sắp xếp gì?

Nếu như bây giờ sắp xếp thì chắc chắn không kịp rồi, thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành sao lại có thể dễ bị lừa gạt như vậy.

Hiện tại thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đã đưa ra đề nghị muốn làm giám định máu mủ thêm một lần nữa, chắc chắn là có chỗ hoài nghi, dưới loại tình huống này ai còn có thể động tay động chân nữa.

“Chẳng lẽ trước đó cô không có kế hoạch gì khác hả?” Đương nhiên là Thành thiếu chủ không thể trả lời câu hỏi của Bùi Doanh, trái lại còn hỏi ngược lại Bùi Doanh một câu.

Bùi Doanh hoàn toàn nghẹn lời cô ta làm gì còn có kế hoạch nào khác đâu? Cô ta căn bản không ngờ đến thành chủ sẽ cẩn thận như vậy, đa nghi như vậy, cô ta cho rằng thành chủ rốt cuộc cũng đã có tin tức của con gái mình, chắc chắn sẽ vô cùng kích động, một khi kích động thì chắc chắn sẽ vội vã muốn gặp Trình Nhu Nhu.

Nhưng mà chuyện này căn bản cũng không phát triển theo hướng suy nghĩ của cô ta.

“Kế hoạch là do cô nghĩ ra, cô cũng không có kế hoạch khác, sao tôi có thể nghĩ ra được.” Thành thiếu chủ vô tội nhún nhún vai.

“Thành thiếu chủ, anh không sợ thành chủ điều tra ra được anh đã động tay động chân vào giám định máu mủ à?” Bùi Doanh nhìn thấy bộ dạng này của anh ta, trong lòng có chút nghi hoặc, anh ta trông có vẻ như là không hề lo lắng chút nào, không hề sốt một chút nào.

“À, nếu như ông già điều tra ra là tôi làm thì tôi sẽ nói là cô kêu tôi làm, vậy thì ông già chẳng làm gì tôi cả, dù sao thì tôi cũng là Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành.” Thành thiếu chủ tự tin trả lời lại một câu, lời nói này làm Bùi Doanh thiếu chút nữa đã nôn ra máu.

“Thành thiếu chủ, từ lúc mới bắt đầu anh đã muốn lợi dụng tôi?” Bùi Doanh hoảng hốt đến choáng váng, vị Thành thiếu chủ này xảy ra chuyện gì thì đổ trách nhiệm lên người cô ta?

“Lợi dụng?” Thành thiếu chủ đột nhiên cười, chỉ là nụ cười đó chưa chạm đến đáy mắt, cũng không có nhiệt độ nào.

“Cô cũng xứng để bổn thiếu chủ lợi dụng? Bổn thiếu chủ chỉ là quá nhàm chán tìm một chút việc vui, cô đề cao bản thân mình rồi đó.”

Thành thiếu chủ đột nhiên cảm thấy không có ý nghĩa gì nữa, một người phụ nữ ngu ngốc như thế thật là không thú vị, chả có hứng thú chơi nữa.

Anh ta nghĩ đến nếu như anh ta có cơ hội so chiêu với cô cả nhà họ Đường, là người có thể là cô em gái của anh ta một lần, không biết có hay hơn hay không nữa.

Ừ, chắc là sẽ biết rất nhanh thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.