Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1982:




Chương 1982

Lông mày của quản gia Trọng hơi nhíu lại, ông ta nhớ đến phản ứng của thành chủ vào ngày hôm đó, ông ta nói cho thành chủ nghe cô cả nhà họ Đường có thể sẽ là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.

Lúc ấy biểu cảm của thành chủ rất kiềm chế, nhưng mà ông ta có thể cảm nhận được sự kích động của thành chủ, hơn nữa lúc ấy thành chủ lập tức đưa ra đề nghị muốn gặp cô cả nhà họ Đường.

Đây rõ ràng là thành chủ nhận định cô cả nhà họ Đường từ ngay lần đầu tiên.

Hiện tại bọn họ lại đi vào nói với thành chủ rằng cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa của bọn họ, vậy thì thành chủ sẽ thất vọng hay không đây. Nếu sớm biết có phải là như vậy, trước đó ông ta đã không nói cho thành chủ nghe rồi.

“Trước đây chỉ là tôi hoài nghi mà thôi, mà bây giờ kết quả giám định đã có rồi, chắc chắn phải nói cho thành chủ nghe.” Lương cũng hiểu tâm trạng của quản gia Trọng, thật ra thì ông ta cũng lo lắng là thành chủ sẽ thất vọng, đừng nói là thành chủ, lúc nãy khi mà ông ta nhìn thấy kết quả này thì ông ta cũng không muốn tin tưởng.

“Đi vào đi.” Quản gia Trọng khẽ thở dài một hơi, Lương nói rất đúng, kết quả đã có rồi, chắc chắn phải báo cho thành chủ, nếu như cô gái này thật sự là con ruột của thành chủ thì chắc chắn là thành chủ sẽ rất thích.

Đến lúc đó thành chủ sẽ không quá thất vọng.

Lúc quản gia Trọng dẫn theo Lương đi vào trong phòng, Trương Minh Hoàng đang tự vẽ bức chân dung của mình.

“Thành chủ, Lương đến rồi.” Quản gia Trọng nhìn thoáng qua, ánh mắt hơi lóe lên một chút. Mấy ngày nay giống như là thành chủ vẫn ra không ngừng vẽ tranh, nhưng mà quản gia Trọng phát hiện thành chủ có điểm khác với trước kia, đặc biệt là từ tối cái hôm mà ông ta nói cho thành chủ nghe chuyện liên quan đến cô cả nhà họ Đường, thành chủ không còn yên lặng giống như trước đây nữa, trong mắt của thành chủ có một loại ánh sáng sáng ngời, đó là một loại ánh sáng mang theo mong chờ.

Cây bút của Trương Minh Hoàng dừng lại, có thể là dừng quá gấp cho nên cây bút vẽ ở trong tay của ông ta quẹt một đường lên trên bức tranh tạo thành một vết bẩn, nhưng có điều là trước nay Trương Minh Hoàng xem tranh như mạng mà giờ phút này cũng không thèm để ý tới, mà là nhanh chóng di chuyển tầm mắt nhìn về phía Lương: “Có kết quả rồi à?”

Nếu như lắng nghe cẩn thận thì cũng không khó để phát hiện ra trong giọng nói lúc này của ông ta có mang theo một tia run rẩy, là bởi vì khẩn trương, là bởi vì kích động, hoặc là bởi vì sợ hãi.

“Có phải là con bé không?” Trương Minh Hoàng nhìn Lương, vẻ chờ mong trong ánh mắt vô cùng sáng.

Mặc dù ông ta không trực tiếp hỏi thẳng, nhưng mà quản gia Trọng và Lương đều biết là ông ta đang nói ai.

Ánh mắt của quản gia Trọng hơi chìm xuống, âm thầm thở dài một hơi ở trong lòng. Đều là do ông ta, ông ta không nên nói cho thành chủ nghe trước khi chuyện vẫn còn chưa có kết quả.

Đều là lỗi của ông ta.

Lúc ấy ông ta bởi vì nhìn thấy chuyện của cô cả nhà họ Đường mà quá mức kích động liền nhịn không được mà nói cho thành chủ nghe.

Là ông ta đã cho thành chủ một tin tức sai lầm, tạo thành hi vọng sai lầm cho thành chủ.

Cô cả nhà họ Đường quá ưu tú, con gái có thể so sánh với cô cả nhà họ Đường đúng là không nhiều, ông ta và Lương đều có chút thất vọng, thành chủ thì…

“Thành chủ, đã có manh mối mới rồi, Tiểu Cửu phát hiện ra một cô gái rất giống với trên bức tranh của thành chủ, liền lấy tóc của cô gái kia về làm giám định, đây là kết quả giám định.” Lương kiên trì bước lên phía trước đưa báo cáo giám định ở trong tay đến trước mặt của Trương Minh Hoàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.