Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1966:




Chương 1966

Nhưng mà, người con gái bị cô ấy đánh cho bỏ đi nhưng hoàn toàn biến mất khỏi thế gian, cô ấy tìm mãi mà không ra, nên lần này đột nhiên gặp lại anh ta, cô ấy vốn dĩ đã muốn tránh mặt.

Bùi Vũ Ninh không hề biết là, lần bắt gian ấy không phải sự cố, mà là do người đàn ông đã dựng sẵn.

Cô gái kia không phải là bạn gái của anh ta.

Người đàn ông độc thân 30 năm là sự thật, bạn gái gì đó toàn bộ là giả, chưa có bạn gái mới là sự thật!

Đương nhiên, những chuyện này anh ta sẽ không để cho Bùi Vũ Ninh biết, Bùi Vũ Ninh cũng không thể nào biết được.

“Chỉ là bạn gái thôi? Thì anh kiếm một người mới, điều kiện của anh cũng tốt, không sợ không kiếm được bạn gái. “ Lần này Bùi Vũ Ninh không dám nói là đền cho anh ta một người bạn gái nữa.

Người bạn gái kia thì tìm mãi không ra, cô ấy thực sự hết cách rồi.

Đương nhiên, cô ấy không thể bắt bản thân đền cho anh ta.

“Tôi tu thân 30 năm, mới tu được một người bạn gái, nhưng bị cô đánh cho chạy mất, thầy bói nói, tôi muốn tìm bạn gái mới, cần phải tu thêm 30 năm, tu thêm chục năm nữa thì tôi cũng 60 rồi….” Người đàn ông nhìn cô ấy, đôi mắt vừa đẹp vừa đào hoa chớp vài cái, vài câu nói nghe rất tự nhiên, nhưng lại pha chút gì đó thiệt thòi.

Bùi Vũ Ninh sững sờ, trên đời lại có chuyện này sao?

Chẳng phải lừa cô ấy sao?

“Thầy bói còn nói, trừ phi người đánh bạn gái tôi bỏ chạy người đó đền thân cho tôi, nếu không tôi bắt buộc phải tu thêm 30 năm, độc thân đến năm 60 tuổi.” Người đàn ông thở dài, mặt tỏ ra đau khổ.

Một tiếng thở dài đều là diễn.

Bùi Vũ Ninh tiếp tục ngây người mà nhìn anh ta, dường như quên mất phản ứng.

“60 tuổi, cô nói tôi 60 tuổi, mới tìm bạn gái, dù cho còn dùng được, nhưng e là không sinh con được, cho nên, bây giờ không phải là vấn đề con đánh bạn gái tôi bỏ đi, mà là vấn đề cô làm tôi tuyệt tử tuyệt tôn.” Người đàn ông nhìn bộ dạng ngẩn ngơ của cô ấy, trong lòng nhịn cười, sắc mặt ngày càng nghiêm trọng.

Cô gái này có lúc khờ khạo quá, trông cũng thật đáng yêu.

“Anh gạt tôi, sao mà có chuyện hoang đường như vậy chứ.” Bùi Vũ Ninh lắc đầu, không tin lời của anh ta.

Bùi Vũ Ninh là một bậc thầy về điều tra và phản điều tra, cũng như một bậc thầy về khôi phục dấu vết, nhưng cô ấy lại phản ứng chậm chạp đối với vấn đề tình cảm.

Người đàn ông sớm biết điểm này, có thể là vô cùng hiểu rõ cô ấy.

“Cô không tin sao?” Lông mày của người đàn ông hơi nhướng lên, cặp mắt đào hoa xinh đẹp hơi nhíu lại : “Nếu cô không tin, có thể tận mắt chứng kiến.”

“Tận mắt chứng kiến?” Bùi Vũ Ninh ngây người hỏi: “Làm sao chứng kiến?”

“Tận mắt chứng kiến 30 năm tiếp theo có phải tôi không tìm được bạn gái?” Người đàn ông nhìn cô ấy, trả lời vừa chân thành, vừa nghiêm túc.

Bùi Vũ Ninh nhìn anh ấy, chớp chớp mắt trong tiềm thức.

“Đương nhiên, nếu đã gọi là chứng kiến, thì phải xác nhận 30 năm tiếp theo cho dù giờ nào ở đâu bên cạnh tôi cũng không có người con gái nào, đúng không?” cặp mắt đào hoa hướng trực diện với đôi mắt của cô ấy, âm thanh nồng ấm như có thêm chút mê hoặc.

Bùi Vũ Ninh lại chớp mắt vài cái, đối diện với cặp mắt đào hoa biết cười ấy, vô thức mà gật đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.