Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1936:




Chương 1936

“Mẹ có việc rất quan trọng, Vũ Kỳ ngoan, nghe lời bà nội.” Tô Khiết nhìn thấy dáng vẻ của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ, không nhịn được mỉm cười.

Bởi vì Đường Vũ Kỳ luôn rất dính cô, cho nên Tô Khiết cũng không có nghĩ gì nhiều.

“Mẹ, mẹ đang ở đâu?” Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ tuy nhìn ra mẹ chắc là ở khách sạn, nhưng cô bé vẫn muốn thăm dò nhiều tin tức hơn, vì ba, cô bé phải hỏi được nhiều chuyện hơn mới được.

Cô bé nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ mà ba giao cho cô bé.

“Mẹ ở khách sạn, mẹ tối nay khả năng sẽ ngủ ở khách sạn.” Trên mặt Tô Khiết mang theo nụ cười dịu dàng, cô biết con gái muốn cô về, nhưng tối nay cô thật sự có việc.

“Mẹ, mẹ ở khách sạn nào?” Đường Vũ Kỳ lại nhanh chóng hỏi một câu, cô bé chỉ nhìn ra mẹ đang ở trong khách sạn, nhưng không biết mẹ ở khách sạn nào.

Không biết mẹ ở khách sạn nào, cô bé lát nữa không thể báo cáo tình hình với ba, cho nên, cô bé nhất định phải hỏi cho rõ.

“Bảo bối, sao thế?” Mắt của Tô Khiết nhanh chóng lóe lên, bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ bình thường tuy bám cô, nhưng sẽ không truy hỏi chuyện của cô.

Hôm nay câu hỏi của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ rõ ràng có hơi nhiều.

Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?

“Không có, con chỉ hỏi xem mẹ ở đâu.” Đường Vũ Kỳ biết mình không thể bị lộ, cô nếu như bị lộ rồi thì sẽ để lộ cả ba.

“Khiết Khiết, cậu lại đây xem.” Vào lúc này, trong video của Tô Khiết truyền đến một giọng nói khác.

Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ nghe thấy giọng nói này, hai mắt bỗng mở to, đó là giọng của đàn ông!!

Cách điện thoại, lại cách có hơi xa, cô bé không có nghe ra giọng nói đó rốt cuộc có phải là của bác Đường không.

“Bảo bối, mẹ còn có việc, cúp máy trước.” Tô Khiết nghe thấy lời của người đó, nói một tiếng với Đường Vũ Kỳ rồi bèn tắt video call.

Có điều, Đường Vũ Kỳ khi Tô Khiết cầm điện thoại đứng dậy, nhìn thấy tờ quảng cáo của khách sạn ở trên bàn.

Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ ánh mắt sắc bén nhìn chữ bên trên.

Đường Vũ Kỳ sau đó bèn nhanh chóng gọi điện cho cậu ba Nguyễn.

Bây giờ đã là hơn 10 giờ tối.

Cậu ba Nguyễn nhìn thấy điện thoại Đường Vũ Kỳ gọi đến, khóe môi hơi cong lên, lúc này, Tô Khiết chắc đã về nhà rồi.

Cho nên, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ lần này gọi điện chắc là báo tin tốt cho anh rồi?

“Bảo bối, mẹ về rồi.” Điện thoại vừa kết nối, cậu ba Nguyễn liền mở miệng, lúc này ngữ khí của anh không phải nghi vấn, mà là khẳng định, anh cho rằng giờ này Tô Khiết chắc chắn về nhà rồi.

Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ nghe thấy lời của ba, vô thức liền nhanh chóng lắc đầu, nhưng cô bé sau đó nghĩ cô bé lắc đầu ba cũng không nhìn thấy, bèn vội nói: “Không có, mẹ còn chưa có về.”

“Không có? Mẹ còn chưa về nhà sao?” Cậu ba Nguyễn nhíu chặt mày, anh lần nữa nhìn giờ, chắc chắn đã hơn 10 giờ tối rồi, giờ này Tô Khiết vậy mà còn chưa có về nhà?

Cô với Đường Bách Khiêm có chuyện gì cần bàn lâu như vậy? Giờ cũng bàn đến 5-6 tiếng rồi.

Muộn như vậy rồi, cô vậy mà còn chưa về?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.