Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1909:




Chương 1909

“Khiết Khiết, anh đã xem chương trình trực tiếp, em và Nguyễn Hạo Thần đang ở Hải Thành đúng không? Bây giờ anh sẽ đến ngay…”

Mặc dù bình thường Đường Lăng luôn lạnh lùng, nhưng ở trước mặt Tô Khiết lại luôn dịu dàng, giờ phút này giọng nói trong điện thoại của Đường Lăng lại lạnh lẽo.

“Anh, anh đừng đến đây, em và Nguyễn Hạo Thần lập tức trở về!” Tô Khiết trực tiếp ngắt lời anh ta, trong điện thoại Tô Khiết cũng không nói quá nhiều, cô sợ bị người khác nghe lén.

Hiện tại tình hình này, bất cứ người nào liên quan và ra mặt cho Đường Vân Thành đều sẽ bị người khác nói nhà họ Đường ỷ thế hiếp người, những người ở phía sau kia có lẽ còn đang chờ đợi.

Ở đầu dây bên kia, Đường Lăng dừng lại hai giây, giống như bình tĩnh lại một chút, vừa rồi anh ta thấy truyền hình trực tiếp quá mức khiếp sợ nên nhất thời có chút loạn.

“Được, anh chờ hai người trở về!” Đường Lăng tin tưởng vào năng lực của Tô Khiết, lúc này Tô Khiết nói phải trở về thành phố A, chắc chắn là đã chuẩn bị tốt.

Anh ta biết Khiết Khiết chắc chắn có cách giải quyết chuyện này.

Lúc Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết đến sân bay vừa vặn có chuyến bay kịp trở về thành phố A, bọn họ trực tiếp mua vé lên máy bay, cứ như vậy ‘rêu rao’ trở về thành phố A.

Ừm, đích xác là rêu rao, dù sao dưới tình hình này bọn họ mặc kệ Đường Vân Thành mà quay về thành phố A cũng khiến cho người ta cảm thấy quá bất ngờ.

Đương nhiên, Tô Khiết đã cố ý làm điều đó.

Chuyện Tô Khiết trở về thành phố A, rất nhiều người ở Hải Thành đều nhanh chóng nhận được thông tin.

Nhà họ Cố bối rối, Bùi Doanh bối rối, ngay cả Mặc Thành cũng có chút ngẩn người.

“Cách này của Bùi Doanh thật sự hung ác, cậu nói xem lần này cô cả nhà họ Đường kia có thể phá thế cục này, có thể thay đổi càn khôn không?” Mặc Thành nhìn sang người vệ sĩ bên cạnh, vẻ mặt chân thành.

“Không biết.” Cường trả lời rất nghiêm túc, chuyện này sao anh ta có thể biết được.

“Tại sao cậu lại nói không biết, có thì là một chữ, không thể thì hai chữ, cậu cho tôi đáp án không biết là ý gì?” Mặc Thành trừng mắt với vệ sĩ của mình, biểu thị vẻ bất mãn.

Cường không muốn trả lời, tỏ vẻ không muốn nói chuyện với Thành thiếu chủ hung hăng càn quấy này.

“Lúc này tại sao cô ta lại trở về thành phố A? Là lấy lui làm tiến? Là lấy thủ làm công? Là mê hoặc lòng người? Hay là…” Thành thiếu chủ nhíu mày, nghiêm túc suy tư: “Dù sao thì cũng không phải là chạy trốn chứ?”

“Thành thiếu chủ nhiều suy nghĩ như vậy, suy nghĩ của những người khác có lẽ cũng không ít, cô cả nhà họ Đường cũng chưa làm gì mà để tất cả mọi người phải xoắn xuýt đến mức không nổi.” Mặc dù Cường là vệ sĩ, nhưng lại không làm công việc của một người vệ sĩ, ví dụ như chỉ điểm sai lầm cho Thành thiếu chủ nhà mình giống như bây giờ.

Không, phải nói là thay Thành thiếu chủ nhà mình nói ra suy nghĩ trong lòng.

“Cường, cậu càng ngày càng thông minh.” Thành thiếu chủ rất hài lòng với Cường: “Vậy cứ để bọn họ xoắn xuýt đi, chúng ta cũng đi thành phố A chơi đùa!”

Khóe miệng Cường hung hăng giật giật, Thành thiếu chủ có lẽ xoắn xuýt hơn bất cứ ai, nói là đến thành phố A chơi, thật ra chính là muốn xem một chút xem cô cả nhà họ Đường muốn làm gì.

Người này có chuyện cứ nói thẳng ra không tốt sao?!

Nhưng cô cả nhà họ Đường này thật sự rất lợi hại, Thành thiếu chủ của bọn họ là người rất khôn khéo, bây giờ cũng vì cô cả nhà họ Đường trở về thành phố A mà xoắn xuýt đến vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.