Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1696:




Chương 1696

Nếu như năm đó tìm được cô gái đó, nhiều năm như vậy, thành chủ cũng sẽ không…

Thành phố A, nhà họ Đường.

“Cũng không biết hiện tại thằng Lăng nhà chúng ta như thế nào nữa?” Bà cụ Đường ngồi trên ghế sofa, cảm xúc rõ ràng có chút sa sút, nhẹ giọng than thở.

“Đường Lăng đã rời khỏi cục cảnh sát rồi, thằng bé đang điều tra chuyện đó, Tô Khiết và Hạo Thần cũng vẫn luôn điều tra giúp, tôi tin là sẽ có kết quả rất nhanh thôi.” Ông cụ Đường nhẹ giọng an ủi bà.

“Ông nói nghe nhẹ nhõm quá ha, nếu như mà không thể tìm được người đó thì sao? Tìm không được người đó thì không thể làm chứng cho thằng Lăng nhà chúng ta được, vậy thì không thể chứng minh được sự trong sạch của Lăng nhà chúng ta.” Bà cụ Đường cũng không lạc quan như vậy, trên mặt của bà đều là nỗi lo lắng.

“Mẹ, nhất định sẽ tìm được người đó mà, mẹ đừng quá lo lắng.” Mặc dù là Phạm My cũng rất lo lắng nhưng mà vẫn khuyên bà cụ Đường.

“Tôi nghe Tô Khiết nói là hình như đã có mục tiêu.” Ông cụ Đường vội vàng bổ sung thêm một câu.

“Thật hả? Đã có mục tiêu rồi à? Là ai vậy? Là con gái nhà ai? Cô gái kia ở đâu?” Bà cụ Đường nghe thấy lời nói này của ông cụ Đường thì hai mắt sáng lên, tinh thần lập tức sáng sủa hơn rất nhiều.

Lúc này bà cụ Đường lại quan tâm con gái nhà người ta còn hơn là quan tâm Đường Lăng.

“Cũng chưa xác định được nữa, chờ đến lúc xác định thì biết ngay thôi, đến lúc đó chắc chắn chúng ta có thể nhìn thấy người rồi.” Ông cụ Đường nhìn thấy dáng vẻ của bà cụ Đường, khóe môi hơi cong lên.

Đương nhiên là ông cụ Đường hiểu tâm tư của bà cụ Đường.

“Đúng đúng, ông nói rất đúng, đến lúc đó nhất định có thể nhìn thấy được cô gái kia, mặc dù lúc đó Đường Lăng bị người ta bỏ thuốc, nhưng mà người ta cũng là một cô gái tốt, bị nó hủy hoại sự trong sạch, Đường Lăng nhất định phải phụ trách chuyện này.” Trên mặt của bà cụ Đường rõ ràng có nhiều hơn mấy phần hưng phấn, mặc dù nói là phụ trách nhưng mà dáng vẻ hưng phấn của bà rõ ràng là hận không thể bắt con gái nhà người ta trở về.

“Đúng vậy đúng vậy, nhất định phải phụ trách, tìm được cô gái kia liền để Đường Lăng cưới con bé trở về.” Hai mắt của Phạm My cũng sáng lên, liên tục phụ họa ý của bà cụ Đường.

“Đều đã ba mươi mốt tuổi rồi, ngay cả một người bạn gái cũng không có, vất vả lắm mới có thể có một cô gái tốt như vậy có thể không cưới về được à?”

“Ha ha ha, xem ra chẳng mấy chốc nhà chúng ta sẽ có đám cưới thôi, Đường Lăng rất nhanh sẽ có thể cưới vợ rồi.” Lúc bà cụ Đường nghĩ đến chuyện này trong lòng rất vui, cho nên nhịn không được mà trực tiếp nở nụ cười.

“Bà cố ơi, vậy nếu như là đàn ông thì sao ạ, vậy cũng sẽ cho cậu cưới về ạ?” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ đang ngồi trong phòng khách chơi đồ chơi nhìn về phía bà cụ Đường đột nhiên lại hỏi một câu.

“Hả? Cái gì chứ? Vũ Kỳ, cháu nói cái gì vậy?” Bà cụ Đường sửng sốt hoàn toàn, nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của Đường Vũ Kỳ.

“Có, có ý gì? Vũ Kỳ, lời nói này của cháu là có ý gì vậy?” Phạm My nghe rõ ràng hơn một chút, trong nháy mắt sắc mặt của bà cũng thay đổi, trong lúc nhất thời nói chuyện cũng trở nên cà lăm,

Cái gì mà đàn ông, sao lại là đàn ông?

“Bà nội, bà cố, lúc trước mẹ gọi video với người ta thì cháu có nghe người ta nói là người ở trong phòng của cậu vào đêm hôm đó có thể là một người đàn ông.” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ chớp chớp mắt, sau đó rất nghiêm túc mà giải thích.

“Đàn ông hả? Sao lại là một người đàn ông được?” Lần này bà cụ Đường cũng coi như là nghe rõ rồi, biểu cảm trên mặt cũng rõ ràng đã thay đổi.

“Vũ Kỳ, cháu đừng có nói lung tung, chắc là cháu đã nghe lầm rồi đó.” Lúc này sắc mặt của Phạm My đã trở nên rất khó coi, nếu như là một cô gái thì bọn họ vô cùng vui, nhưng nếu như là đàn ông, vậy thì… Vậy thì…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.