Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1664:




Chương 1664

Tình trạng của cậu ta như này còn cần uống thuốc sao?

Cậu ta, ghét uống thuốc nhất!

“Uống thuốc.” Đường Lăng lặp lại một lần nữa, lần này, càng không chừa đường để thương lượng.

Viên Quân Doanh bảo anh ta chăm sóc Tiểu Vương tử, nếu như cậu ta ngay cả thuốc cũng không uống, vậy thì có không bàn giao lại được rồi.

Lâm Bối nhìn anh ta, không, chính xác phải nói là trừng mắt với anh ta, nhưng Lâm Bối có trừng như vậy nữa, Đường Lăng cũng vẫn là bộ dạng không thể thương lượng.

Lâm Bối thầm hít một hơi, sau đó cần thuốc cảm trên bàn, cũng không xem giấy hướng dẫn, trực tiếp tách ra hai viên, sau đó bỏ vào miệng, cũng không có uống nước, nuốt khan xuống.

Trông có cảm giác tắc nghẹn vài phần.

Đường Lăng nhìn động tác của cậu ta, sững người, sau đó khóe môi giống như vô thức cong lên, dường như có vài phần độ cong, rất nhỏ, nhưng lại rõ ràng có tồn tại.

“Tôi cũng đã ăn sáng rồi, thuốc cũng uống rồi, anh có thể ra ngoài rồi chứ?” Lâm Bối uống thuốc xong, lần nữa nhìn sang Đường Lăng trực tiếp đuổi người.

Đường Lăng liếc nhìn cậu ta, lần này không có nói gì cả, mà trực tiếp đứng dậy, đi ra ngoài.

Lâm Bối thấy anh rời khỏi thì âm thầm thở phào, cuối cùng cũng tiễn được ôn thần đi rồi, Đường Lăng này thật sự quá bắt nạt người khác rồi, nói thế nào, cậu ta cũng là Vương tử của nước D, Đường Lăng thật sự quá đáng rồi.

Quá đáng quá rồi!!

Lâm Bối nhìn thấy Đường Lăng đã đi được một đoạn, sau đó đưa tay, nắm thành quyền, ở đằng sau lưng Đường Lăng làm một động tác dùng sức đánh, Lâm Bối không dám thật sự ra tay đánh Đường Lăng, bởi vì cậu ta biết cậu ra đánh không lại Đường Lăng.

Cho nên, cậu ta làm động tác đánh giả, chính là vì để trút cơn giận trong lòng.

Nhưng, vào lúc này, Đường Lăng đột nhiên quay lại, mà động tác tay của Lâm Bối vừa hay đấm ra, hơn nữa rất rõ ràng là nhằm vào hướng của Đường Lăng. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lâm Bối không ngờ Đường Lăng lại đột nhiên xoay người lại, lập tức bị dọa, tay cứng đờ trên không, quên mất bỏ xuống, cũng quên mất thu về.

“Sao hả? Muốn đánh tôi?” Đường Lăng nhìn tay của cậu ta dừng trên không, lông mày hơi nhướn lên: “Có muốn thử không?”

Khi Đường Lăng nói lời này, lại đi trở lại, đi đến trước mặt Lâm Bối.

Tay của Lâm Bối còn giơ lên, không có hạ xuống, Đường Lăng đưa tay, nắm cổ tay của cậu ta.

Khoảnh khắc nắm cổ tay của cậu ta, mắt của Đường Lăng lóe lên, cổ tay của cậu ta rất bé, hơn nữa làn da này mịn màng trơn nhẵn, sờ rất thoải mái.

Khoảng cách gần như vậy, nắm tay của cậu ta như vậy, Đường Lăng càng cảm thấy cậu ta không giống đàn ông, ngược lại thật sự có chút giống phụ nữ.

Mắt của Đường Lăng dừng ở yết hầu của cậu ta, phát hiện cổ áo ngủ của cậu ta ôm rất sát, cúc áo trên cùng của quần áo ngủ cài hết, cổ áo lại dựng lại, cho nên không nhìn thấy yết hầu!

Nhưng anh cảm thấy thân thể của Lâm Bối không cứng rắn như những người đàn ông khác, hơn nữa Lâm Bối lại khá nhỏ nhắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.