Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 150:




Chương 150

Điều này có chút khiến người khác phải suy nghĩ, Tô Khiết nhìn dáng vẻ Kiều Thiên Lý nhìn Nguyễn Hạo Thần, trong lòng âm thầm mỉm cười. Rõ ràng Kiêu Thiên Lý rất thích Nguyễn Hạo Thần nhưng lại cố gắng che đậy, như vậy, giữa hai người này tuyệt đối không có tình yêu nam nữ, ít nhất bên phía Nguyễn Hạo Thần không có, nếu không Kiều Thiên Lý không cần phải

che giấu. Nguyễn Hạo Thần đối xử khác với Kiều Thiên Lý có thể là có nguyên nhân khác. Như vậy, vở kịch này càng thú vị!!

Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo Thần, nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đang nhìn Kiêu Thiên Lý, Tô Khiết dùng lực véo một cái lên cánh tay của Nguyễn Hạo Thần.

Nguyễn Hạo Thần hơi nhíu mày, nghiêng mặt qua, có chút nghi ngờ nhìn Tô Khiết, đang tốt đẹp sao cô lại véo anh?

Nhưng, Nguyễn Hạo Thần vừa nhìn sang, đã thấy Tô Khiết đang tức giận trừng mắt với anh.

“Sao vậy?” Nguyễn Hạo Thần không hiểu chuyện gì đang xảy ra, lúc nãy vẫn còn rất tốt mà, sao lại đột nhiên tức giận.

“Tức giận sao?” Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần hơi lóe lên, thực ra cho đến tận bây giờ, anh vẫn cho rằng cô chính là cô gái năm năm trước, cho là cô chính là cô gái mấy ngày trước ở trong đồn cảnh sát đã chạy thoát khỏi bàn tay của anh, vậy nên, theo lý mà nói, cô không thể dễ dàng tức giận như vậy được.

Nhưng, lúc này rõ ràng cô đang tức giận, hơn nữa còn đang rất tức giận, vô cùng tức giận.

“Rốt cuộc là làm sao?” Đây là lân đầu tiên Nguyễn Hạo Thần thấy cô tức giận, anh phát hiện, lúc cô tức giận rất đáng yêu, đương nhiên, vợ anh tức giận, anh nhất định phải tìm ra được lý do.

Cho dù cô tức giận là thật hay là giải

Đương nhiên, lúc này, tất cả sự chú ý của Nguyễn Hạo Thần đều đặt trên người Tô Khiết, không quan tâm đến Kiều Thiên Lý đang đứng trước mặt anh.

Kiêu Thiên Lý thấy sự chú ý của Nguyễn Hạo Thần đã chuyển lên người Tô Khiết, không thèm liếc nhìn cô ta, lập tức sững sờ.

Không, cô ta không tin một người vừa xấu vừa ngu ngốc có thể cướp đoạt được phong thái của cô ta.

“Lần đầu tiên em đến nhà của anh, lại bị chặn ở cổng như vậy, mọi người định nói chuyện đến khi nào?” Tô Khiết phồng má, trừng mắt nhìn chằm chằm vào Nguyễn Hạo Thần, dùng biểu hiện trực tiếp mà khoa trương cho thấy cô đang rất tức giận.

Nguyễn Hạo Thần sững sờ, bị chặn ngoài cổng?! Theo bản năng Nguyễn Hạo Thần nhìn về phía Kiều Thiên Lý.

“Nhìn cái gì mà nhìn, còn nhìn nữa, đôi mắt sắp rớt xuống rồi đó ” Lúc Nguyễn Hạo Thần muốn chuyển ánh mắt của mình sang phía Kiêu Thiên Lý, đột nhiên Tô Khiết tức giận hét lên một tiếng.

Câu nói này của Tô Khiết không nói rõ tên, không biết người cô nói là Kiêu Thiên Lý hay là Nguyễn Hạo Thần.

Nhưng, lúc này Nguyễn Hạo Thần lại tự động cho là Tô Khiết đang nói anh.

Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần đang muốn nhìn về phía Kiều Thiên Lý liền đổi lại, nhìn thẳng vào Tô Khiết. Mấy người trong phòng khách nghe thấy Tô Khiết nói vậy, vô cùng ngạc nhiên, bọn họ rất hiểu Nguyễn Hạo Thần, không có ai dám nói với Nguyễn Hạo Thần như vậy, bọn họ cảm thấy sắp có trò vui để xem. Kiều Thiên Lý cười thầm trong lòng, người phụ nữ này tự mình tìm chỗ chết mà, không thể trách người khác.

Nhưng, điều làm mọi người bất ngờ chính là Nguyễn Hạo Thần không hề tức giận.

“Sao vậy? Ghen rồi?” Nguyễn Hạo Thần nhìn Tô Khiết, đôi mắt lóe lên, lúc nói câu này, thực sự anh vẫn còn không chắc chắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.