Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 953:




Chương 953

Ánh mắt Dư Như Hân tràn đầy sự yêu chiều và bất lực với con trai.

Cố Tịch Dao ngược lại lại thở dài nhẹ nhõm.

Cười với Dư Như Hân nói: “Bà Vân, tôi có thể hiểu được tâm trạng của bà. Thế nhưng tôi cũng muốn nói với bà là, tôi cũng không phải chị dâu của Vân Chi Lâm, bởi vì đến giờ tôi vẫn còn độc thân.”

…… Dư Như Hân hơi sững sờ: “Cô Cố có ý gì? Chẳng lẽ cô lại muốn gả cho Chi Lâm nhà chúng tôi như vậy sao?”

Cố Tịch Dao thở dài, lắc đầu: “Tôi không có ý này. Tôi chỉ muốn nói rõ một chút. Tôi và Bắc Minh Quân không phải như bà nghĩ.”

Nói rồi, cô nhìn về phía Vân Chi Lâm, thành khẩn cười xin lỗi: “Chi Lâm… Thật xin lỗi…”

“Đừng nói nữa!” Vân Chi Lâm đứng dậy, ánh mắt buồn rầu đau khổ.

Đi đến một bên, châm một điếu thuốc.

Dư Như Hân vội vàng theo tới: “Chi Lâm, con nghe lời khuyên của mẹ được không? Mẹ biết con không thích con gái của bác Lưu. Mẹ không ép con được không… Nhưng con không cần phải vội vàng đưa cô Cố đến đây đăng kí kết hôn chứ!”

“Không phải mẹ sợ con cưới Dao Dao, muốn con bỏ ý định mới ép con cưới con gái bác Lưu sao?” Thần sắc Vân Chi Lâm hơi đau đớn: “Mẹ, con lớn như vậy rồi, thích người con gái như thế nào con hiểu rõ nhất. Chính vì con thích Dao Dao nên mới không để ý tới quá khứ của cô ấy…”

Bốp!

Đột nhiên, Dư Như Hân cho Vân Chi Lâm một cái bạt tai!

Cố Tịch Dao giật mình.

Giờ mới hiểu được vì sao nguyên nhân vì sao Vân Chi Lâm lại vội vàng muốn cưới mình như vậy.

“Con không quan tâm, nhưng người ta quan tâm!” Dư Như Hân tức giận đỏ cả mắt: “Con trai tôi không thể làm nên chuyện hơn sao? Con gái trong thiên hạ nhiều như vậy, tại sao lại phải tranh giành một người con gái với anh họ chứ?”

“Anh ta có nhận mẹ là cô của anh ta không?” Vân Chi Lâm hỏi.

Dư Như Hân nước mắt tràn chề: “Cho dù có thế nào đi nữa, nó cũng là con trai của chị gái mẹ! Mẹ không cho phép con cưới người phụ nữ của nó.”

“Ai nói Dao Dao là người phụ nữ của anh ta? Chính anh ta muốn cưới người phụ nữ khác, dựa vào cái gì mà chiếm lấy Dao Dao không buông? Có bản lĩnh, anh ta cũng cưới Dao Dao đi!”

Câu nói của Vân Chi Lâm khiến Cố Tịch Dao cảm động.

Thực sự không đành lòng vì cô mà làm cho mẹ con nhà họ Vân bất hoà.

Cô thở dài đến trước mặt Vân Chi Lâm nhẹ nhàng nói:

“Chi Lâm, chúng ta thôi đi… có được không?”

Vân Chi Lâm sắc mặt trắng bệch.

“Thôi đi?” Anh không ngờ, nhíu mày, cười đau khổ: “Chẳng lẽ em cũng đồng ý với mẹ tôi?”

Lúc Cố Tịch Dao định trả lời, trong đại sảnh đột nhiên xông tới một bóng người cao lớn.

Lách qua đám người, đi đến thẳng đến trước mặt Cố Tịch Dao, nắm lấy tay cô.

“Đi với tôi!”

“A?” Cố Tịch Dao sững sờ.

Nhìn lên, Bắc Minh Quân khuôn mặt lạnh lùng điển trai xuất hiện ngay trước mặt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.